Thứ Tư, 31 tháng 5, 2017

ĐỒ "MADE IN CHINA" KHÔNG BỀN

Một anh người Tàu lấy một cô Phi châu da đen làm vợ, sanh một đứa con. Hai tháng sau đứa con chết.
Gia đình làm đám tang, cả nhà khóc lóc kêu la thương tiếc. Một bà lão trong gia đình cô Phi Châu vừa khóc lóc vừa kể lể cho mọi ngưởi nghe :
-Tôi đã biết trước rồi mà ! Trời ơi, Tôi đã biết trước rồi mà !!!
Ông cụ già là trưởng lão trong dòng họ người châu Phi hỏi:
-Bà biết trước điều gì, nói cho tôi nghe đi !
Bà ta trả lời:
-Tôi đã biết trước là đồ " Made in China " là không có bền mà!

ANH CẢNH SÁT THẬT DỄ THƯƠNG

Một tài xế chạy xe quá tốc lực bị cảnh sát đuổi theo và chặn lại. Anh cảnh sát nói : "Rất may cho anh, hôm nay tôi có chuyện vui trong lòng, tôi cho anh một cơ hội: Nếu anh nói ra một lý do chính đáng tại sao anh chạy xe nhanh quá như vậy thì tôi tha cho anh..." 
- "Thưa Xếp, Chẳng nói giấu gì Xếp. Tuần trước con vợ tôi bỏ đi theo một tên cảnh sát, hôm nay, thấy xe Xếp đuổi theo, tôi phải chạy nhanh vì tôi tưởng tên cảnh sát đó đuổi theo để trả lại con vợ cho tôi..."
- "Hay! Tôi tha cho anh đó..."

SẮP TẾT BỊ VỢ LỪA, ĐAU THẬT !

Đang nhậu vui, điện thoại đổ chuông. 
- A lô ! Gì đó bà xã ?
- Anh ơi !.... Trộm vô nhà mình vét sạch tiền rồi?
- Em nói gì vậy? Trước mắt, em mất bao nhiêu ?
- Dạ, thú thật với anh, 5 triệu em dấu dưới gối, nó đã móc hết rùi.
- Chết cha ! Vậy em vô buồng, lật cái hình cưới của vợ chồng mình ra, coi thử 5 triệu anh giấu trong đó còn không đi ?
- Dạ, để em vô coi thừ, lát em gọi lại.
Chuông rung :
- A lô ? Sao em ?
- Dạ ! Nó móc hết luôn rồi anh ơi !
- Chết tiệt, vậy em chạy gấp vô toa lét, em coi phía sau tấm gương soi, anh nhét 10 triệu ở đó còn không?
Dạ, để em vô coi thừ, anh tắt máy đi, lát em gọi lại....
Chuông rung :
- A lô ? Sao em ?
- Dạ ! Nó móc hết lun rồi anh ơi !
- Chết mẹ, vậy là 15 triệu của anh đi tong rồi? Công cán dấu diếm bấy lâu nay, tiền đâu để anh chơi tết đây? ?
- Không sao đâu anh ơi ! Cứ nhậu đi, em đùa với anh đó, không có trộm nào hết. Em nhập hết số tiền ấy vào tài sản chung rùi. Nhậu tiếp đi anh ! Chụt chụt nha anh yêu !

SỐ ĐÃ ĐEN THÌ BAO GIỜ CŨNG ĐEN

Thần chết đến gõ cửa nhà một anh chàng nọ và nói:
"Anh bạn! Theo danh sách xuống địa ngục của ta thì anh đã hết thời hạn sống trên dương gian rồi. Sẵn sàng đi cùng ta chưa?"
Chàng trai:
"Chưa chưa, thần chết ơi, con muốn được sống"
Thần chết:
"Đến tên ai thì người đấy phải đi, đó là quy luật rồi. Ai cũng phải chết 1 lần, không muốn cũng không được"..
Sau một hồi suy nghĩ, chàng trai nói:
"Thôi được, nhưng đâu cần Ngài phải gấp thế, hãy ngồi xuống đây và cùng ăn với con 1 bữa trước khi lên đường"
Thần chết:
"Được"
Anh ta dọn cho Thần chết 1 bữa ăn thật hoành tráng và trộn thuốc ngủ vào trong đó.
Sau khi ăn xong, Thần chết thiếp đi.
Anh chàng vội vàng lấy cuốn sổ của Thần chết, gạch tên anh ở hàng đầu tiên và chuyển nó xuống hàng cuối cùng.
Sau một hồi mê man, Thần chết tỉnh dậy và nói:
"Để tỏ lòng biết ơn về bữa ăn ngon ngày hôm nay, ta quyết định sẽ bắt đầu danh sách xuống địa ngục theo chiều ngược lại, đi từ dưới lên trên!!"
Chàng trai:@##$@@@&^%­%$# -!

VỊ KHÁCH THỨ 100

Nhân dịp đầu xuân, một nhà hàng nổi tiếng đắt đỏ có treo bảng thông báo: “Miễn phí và tặng quà có giá trị cho người khách may mắn thứ 100”.
Chú nọ kiên nhẫn ngồi chờ trước cửa.
Sau khi cần mẫn đếm tới người thứ 99, chú ta mới bước vào và gọi món ăn thoải mái. Ăn xong, chú vui vẻ nói với chủ tiệm:
- Tôi là người khách may mắn phải không?
- Cậu làm sao thế. Cậu là người khách đầu tiên đấy.
- Thế những người vào trước đây là gì thế?
- Họ vào chỉ để hỏi xem đã đến người khách thứ bao nhiêu rồi thôi.
- !?

Bài thơ: ĐÔI DÉP

Bài thơ đầu anh viết tặng em 
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết 
Những vật tầm thường cũng biến thành thơ
Hai chiếc dép gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia
(st)

HÌNH NHƯ BỊ MA ÁM

Giờ nghỉ trưa ở công sở. Trong lúc mọi người rủ nhau đi ăn uống thì một anh chàng cứ đi qua đi lại, dáng vẻ bồn chồn. Thấy vậy, một đồng nghiệp liền lại gần hỏi han.
- Có chuyện gì vậy? - Người bạn hỏi.
- Hôm nay tớ cứ như bị ma ám ấy. Buổi sáng đánh răng thì tớ làm gãy bàn chải. Lát sau, tớ lại làm gãy dao cạo khi cạo râu. Lúc khóa cửa đi làm tớ đánh gãy chìa khóa. Tới văn phòng, tớ vừa sờ vào nắm đấm cửa thì nó rụng luôn ra.
- Hay là cậu về nhà nghỉ đi! - Người bạn khuyên.
- Không cần. Tớ có mệt mỏi gì đâu. Vấn đề là ở chỗ tớ "mắc" quá nhưng không biết có nên đi tiểu không.

CÁCH GIẢI THÍCH HỢP LÝ

Có một ông nọ già lắm rồi vẫn lấy vợ trẻ măng, lại còn đẻ ngay thằng cu. Ông sướng lắm nhưng vẫn hơi lăn tăn, bèn đến bác sĩ hỏi xem chuyện này có tin được hay không. Bác sĩ sờ cái nọ, nhấc cái kia, soi một số thứ dưới kính hiển vi, xong pha ấm trà anh em tâm sự. Bác sĩ bảo: 
- Nói thật với bác, kết luận ngay trường hợp của Bác thì kể ra cũng khó. Để em kể bác nghe câu chuyện này, nghe xong thì tùy Bác suy diễn thế nào về trường hợp thắc mắc của Bác cũng được:
Thế này nhé, Hôm chủ nhật vừa rồi, em chống batoong đi dạo trong rừng. Đang đi tự nhiên thấy một con cáo chạy qua, em nổi hứng giơ batoong chỉ vào nó kêu "Pằng!". Ai ngờ con cáo lăn ra chết.
Đi tiếp đoạn nữa, em lại thấy trên cao có một con sóc, em lại chỉ batoong vào nó và kêu "Pằng!". Ngạc nhiên chưa, con sóc rơi xuống đất chết tươi.
Nhưng mà, ngay lúc đấy lại có một con gấu to bự tổ chảng nhảy ra trước mặt em, em sợ quá trời, em lại chỏ batoong vào giữa mặt con gấu, kêu "Pằng!".
- Xong sao? Con gấu chết hay bị thương?
- Dạ, đúng lúc ấy có thằng giật vai em, em quay lại thì thấy thằng lái xe của em vác khẩu súng săn trên vai. Nó quát ầm lên: “Pằng pằng cái máu L., chạy mau lên, con này to quá, súng của em đéo bắn được đâu". Chúng em chạy thục mạng, may mà thoát thân.
Câu chuyện của em chỉ có thế, không biết nó có giúp Bác giải thích cái vụ thắc mắc của Bác được hay không?
- Ờ. ờ. ờ…. - Sắc mặt ông ta cứ tái dần, tái dần….

CÙNG LUỒNG SUY NGHĨ

Một tối nọ trên ghế công viên
Cô gái: - Anh yêu ơi, anh đang nghĩ gì mà mông lung thế?
Chàng trai: - Thì anh cũng dang nghĩ giống em vậy đó.
Cô gái: - Thật không?
Chàng trai: Thật mà.
Cô gái: Eo ôi, đồ quỷ sứ, sao mà anh nghĩ bậy thế?

ĐÀN ÔNG LÀ CHÚA NHỚ DAI?

Người vợ thức giấc lúc đêm khuya và không thấy ông chồng trên giường. Bà khoác vội áo choàng và xuống lầu tìm ông ta. Bà thấy ông đang ngồi ở bàn ăn với một ly cà phê nóng để trước mặt. Ông ta có vẻ đăm chiêu , chỉ nhìn chăm chăm vào bức tường. Bà thấy ông quẹt nước mắt và nhấp một ngụm cà phê.
- Có chuyện gì vậy anh? - bà rón rén vào phòng và hỏi nhỏ - Sao tự nhiên anh xuống đây vào giờ này?
Người chồng nhìn ly cà phê, trả lời :
- Hôm nay là ngày kỷ niệm 20 năm mình gặp nhau .
Bà vợ không thể nào tin là ông chồng nhớ đến như vậy, bà cũng sụt sùi khóc theo. Người chồng tiếp:
- Em còn nhớ 20 năm trước

CÁI GÌ TRỄ ?

Vợ thấy chồng đi làm về, chạy ngay ra đón chồng, hôn 1 cái vào má và thỏ thẻ với ông :
- Anh ơi, em “trễ” 2 tháng rồi, chắc chúng ta có em bé quá
Chồng vui mừng khôn siết vì sắp được làm bố.. 2 vợ chồng cùng nhau xem ti vi và đi ngủ.
Sáng hôm sau, chồng lại đi làm, chỉ có mỗi bà vợ ở nhà. Có 1 anh nhân viên Điện lực đến bấm chuông
-Tôi có thể giúp gì cho anh?
-À không , tôi đến đây chỉ để báo cho bà biết là bà đã trễ 2 tháng rồi nhá!!!”
- Ha? Sao các anh lại biết?
- Bà đừng có cố tỏ vẻ ngạc nhiên như thế, bà trễ dù là 1 bữa chúng tôi cũng bíết chứ đừng nói chi đến 2 tháng như vậy!!!
Quá hoảng sợ, bà

Tản mạn đầu năm: ĐỊNH NGHĨA VỀ VỢ

Tục ngữ có câu: “Nhất vợ nhì trời”. Thế mới biết tầm quan trọng của vợ có tính ... chiến lược như thế nào!. Với tư cách của một người luôn yêu vợ... tôi đã nghe thiên hạ nói rằng:
- Ăn nhiều, nói lắm, mau già, lâu chết... là con gì?.
Tôi xin cực lực phản đối nếu ai đó trả lời, đó là ... con vợ!. Ủa! nhưng mà định nghĩa như thế thì có gì là sai không nhỉ?
Bạn tôi, xin nói trước, anh ta là một chuyên gia đi uống bia... có “gác tay”. Sau nhiều năm chinh chiến, lăn lộn, anh ta đã rút ra được kinh nghiệm đáng yêu như sau:
Trong nhà gì đẹp bằng em
Mắt xanh, má đỏ, lại

DỤNG CỤ ĐO

Vợ nói với chồng:
- Mình ơi! Ðể đo nhiệt độ người ta dùng "nhiệt kế", để đo cường độ dòng điện dùng "ampe kế", đo hiệu điện thế dùng "vôn kế" ... Ðể đo sự bền vững của con tim, khối óc đàn ông người ta dùng "mỹ nhân kế". Còn để đo sức khỏe của mình thì dùng kế gì nhỉ?
Chồng:
- Ðể đo sức khỏe của anh là phải dùng.... "vợ kế"!
- !!!

BÀI THƠ XUÂN VỚI 8 CÁCH ĐỌC

Bài thơ này được truyền tụng khá lâu nhưng chưa biết tên tác giả và năm sáng tác. Bài thơ làm theo thể Đường luật, bảy chữ tám câu, luật trắc vần bằng (tổng cộng 56 chữ). Bài thơ đọc ngược hay đọc xuôi đều có nghĩa và đúng niêm luật thơ Đường, còn gọi là “thuận nghịch độc”.
1. Bài thơ gốc (bài 1):
Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười.
2. Đọc ngược bài gốc từ dưới lên, ta được bài 2:
Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
Bổng trầm đàn hát tiếng

KINH NGẠC TÁC DỤNG HỖN HỢP QUẾ VÀ MẬT ONG

Chữa tận gốc bệnh đau dạ dày do lạnh; cực kỳ tốt cho tim; làm giảm đau xương khớp; giúp cơ thể khỏe mạnh và làm đẹp da; làm giảm mỡ trong máu... là số ít trong vô số tác dụng của hỗn hợp quế và mật ong...
Bài đăng trên tạp chí “Tin tức thế giới hàng tuần” (Weekly World News xuất bản tại Canada, đã liệt kê một số các chứng bệnh được chữa khỏi (cured) do hỗn hợp mật ong và bột quế, được các nhà khoa học Phương Tây nghiên cứu kỹ lưỡng và phổ biến.
Theo họ thì mật ong đã được khắp thế giới biết và được xử dụng như là 1 loại dược chất sinh học (Vital medicine) từ nhiều thế kỷ trước. Ngày nay, qua khảo sát và nghiên cứu kiểm chứng, các khoa học gia đã nhận thấy và chấp nhận mật ong là 1 loại dược chất chữa được nhiều chứng bệnh.
Chữa bệnh bằng quế và mật ong
Điểm đặc biệt là mật ong không có phản ứng phụ đối với bất cứ căn bệnh nào. Trong đó người ta cho biết, dù mật ong tuy vị ngọt, nhưng nếu dùng với liều lượng vừa phải như là 1 loại dược chất, nó cũng

NỤ CƯỜI TẤT NIÊN

Tết đến nhà kia đủ thứ kiêng
Sắm chi cũng sợ gánh ưu phiền
Sắm chuối: sợ làm ăn trượt dốc
Sắm lê: sợ mách lẻo xóm giềng
Sắm bom (táo tây): sợ suốt năm toàn “nổ’
Sắm xoài: sợ thiếu thốn triền miên
Sắm cam: sợ âm thầm chịu đựng
Sắm táo: sợ rồi… bón cả niên
Ô hô ! đã vậy đừng sắm nữa
Trụi lủi trụi lơ, khỏi tốn tiền.
Sao đành để bàn cúng trống không
Trống trơ bình lọ với bó bông
Dưa thì cũng sợ dây dưa mãi
Bánh tét sẽ bị rách cả năm
Xin xâm lại càng nên kiêng cữ
Vì ngại quanh năm sẽ bị xiêng
Sầu riêng càng nên không dám rớ
Măng cụt: đời bị nghẹt khó yên
Ngoài ra cần cử trái thanh long
Bởi vì vận số sẽ long đong
Trái tắc lại càng nên kiêng đấy
Bế tắc mọi điều xui cả năm
Xuân đến Xuân đi , ba ngày Tết
Đỡ lo bánh trái, mừng ra phết
Thôi thì ta chưng quả với hoa
CẦU CHÔM ĐỦ XÀI khỏi lo xa!

CÓ AI LÀ DÂN VĂN PHÒNG KHÔNG?

Trên xe buyt, hai người ngồi cạnh nhau bắt chuyện làm quen:
- Hình như em là dân Văn Phòng thì phải?!
- Vâng, đúng vậy, Sao anh biết? Anh giỏi quá đấy!
- Có gì đâu, vì tui thấy cái mặt cô cứ.... đần đần...
- Anh nói cái gì thế? Có anh đần thì có !
- Thì đúng rồi, tôi cũng là dân Văn phòng mà !

CÂU CHUYỆN CỦA 2 CON RẬN

Hai con rận tâm sự với nhau. Một con nói:
- Tao sống trên râu của thằng cơ trưởng máy bay được đi khắp nơi vui lắm, nhưng mỗi lần máy bay đáp xuống thì ông ta uống rượu nhiều không thể tưởng làm tao say mèm, có lần mấy ngày vẫn chưa tỉnh.
- Thì tao kêu mày chuyển nhà sang "râu" con tiếp viên sao mày không nghe, chổ đó vừa ấm lại vừa thơm, thật là sướng.
- Thì tao cũng nghe lời mày rồi đó. Nhưng tao chuyển qua đó được mỗi một đêm, sáng hôm sau đã lại thấy mình dính trên râu thằng cơ trưởng, vậy mới tức chớ !!!

NHẬT KÝ MỘT ÔNG CHỒNG

Ngày... tháng ...năm...
Vợ tôi hỏi : Trên TV có gì không anh ?
Tôi trả lời : Có rất nhiều bụi bậm, chắc tại em quên lau
Thế là hai vợ chồng cãi nhau
****
Ngày... tháng... năm....
Cuối tuần, vợ tôi nói muốn đi đến một nơi thật đắt tiền
Tôi chở bả tới tiệm bán xăng
Thế là hai vợ chồng cãi nhau
****
Ngày...tháng...năm....
Vợ tôi khỏa thân đứng trước tấm gương ngắm nghía 5 phút rồi bảo tôi:
Em thấy hình như em ốm đi và giảm cân một chút phải không anh ?
Tôi nói: Chắc em cần phải đi bác

HÚ HỒN

Ông bố đi qua phòng con gái bỗng nghe:
- Á... Ái đau quá! Ối trời. Chảy máu em rồi.
- Ai bảo em cựa quậy làm gì?
- Anh có nhét vào thì nhét nhanh lên Lề rà lề rề
- Em buồn cười nhỉ, cái lỗ bé thế này, anh cố lắm rồi mà đầu nó cứ chệch ra ngoài.
- Mút nó đi cho nó thẳng lên! để em mút cho.
- Ờ, nó thẳng lên thật.
Một lúc sau:
- A! vào rồi. Thích quá
Ông nghe tới đây, đạp cửa uỳnh một cái xông vào thì
........
Thấy con gái và bạn nó đang xâu kim

SỰ HIỂU LẦM TAI HẠI

Hai vợ chồng kia rất yêu thương nhau, sau 10 năm chung sống, bà vẫn chưa có mụn con nào để bế bồng. Cuối cùng ông chồng cũng đồng ý nhờ một người đàn ông khỏe đẹp để cấy giống. Mọi chuyện đã sắp đặt, giờ hành sự đến, ông rời nhà và dặn vợ sẽ có người tới làm phận sự, bà cứ tự nhiên tiếp đãi ân nhân.
Trong khi ấy, một nhiếp ảnh gia chuyên chụp hình trẻ em dạo trong vùng tới gõ cửa. Chủ và khách thuộc diện mau mồm miệng. Khách chưa kịp mở lời, chủ đã vồn vã mời vào, bà nhanh nhẩu:
- Tôi biết ông là ai, đến đây làm gì, tôi đang chờ ông đây, xin ông cứ tự nhiên.
- Thật vậy sao, hôm nay tôi có

Phỏng vấn Bill Gates

Khi Bill Gate được phỏng vấn:
- Quyết định thông minh nhất của ông là tạo ra các phần mềm hay các công việc từ thiện?
Câu trả lời của Bill Gate:
- Đều không phải, mà quyết định thông minh nhất đó là tìm người phụ nữ phù hợp để kết hôn.
Người phụ nữ quyết định hạnh phúc của thế hệ trước, vui vẻ của thế hệ này và tương lai của thế hệ sau.
Nếu bố bạn lấy nhầm vợ, thì tuổi thơ của bạn sẽ là chuỗi ngày đau khổ.
Nếu bạn lấy nhầm vợ, thì cả cuộc đời bạn sẽ sống trong đau khổ.
Nếu con trai bạn lấy nhầm vợ, thì tuổi già của bạn sẽ sống trong đau khổ.
Do vậy chọn vợ rất quan trọng là vợ phải biết thương yêu bố mẹ chồng.
Lấy được người phụ nữ tốt, thịnh vượng 3 đời,
Lấy phải người phụ nữ không tốt, lụi bại 6 đời.
Người đàn ông trí tuệ nên để cho người phụ nữ trọn đời của mình luôn được trau dồi, mở mang kiến thức.
Người phụ nữ trí tuệ nên coi học tập, trưởng thành là bài tập của cả đời!

Nhân ngày PNVN 8/3: "BIẾT – KHÔNG BIẾT"

Có thể bên cạnh em
Có một người đàn ông như thế
Không biết tặng em mỹ phẩm để em ưa
Không biết nói lời hay mà người khác dư thừa
Không biết chọn cả loại hoa đắt tiền mà người mua cũng rùng mình một chút
Không biết post thiếp mừng em ở trên facebook
Không biết mời em đi nhà hàng Hàn Quốc hay Tầu
Không biết khen em khi em về từ hiệu làm đầu
Không biết bài hát tiếng Anh mà người trẻ nào cũng biết
Không biết so sánh các loại rượu ngon trong từng bữa tiệc
Và có thể thêm vài điều cũng không biết, em ơi!
***
Những người đàn ông em nhìn thấy trên đời
Có thể khác một người
Bên cạnh em năm tháng
Biết cần cù cùng em đi lên từ hai bàn tay trắng
Biết dậy sớm thức khuya lúc con ốm, vợ đau
Biết làm tất cả những gì để bữa cơm không chỉ có rau
Biết thùng gạo nhà mình vơi để trước sau lo liệu
Biết tiền tiêu Tết nào nhà mình còn đang thiếu
Biết khuyên mẹ chồng khi khó chịu về em
Biết cuốn truyện nào mà em vẫn thích xem
Biết lo cho con từ ngọn đèn ngồi học
Biết giấu bệnh của mình vì sợ em lo, em khóc
Biết chiếc xe đạp em đi hay trật cóc quay tròn
Biết xúc động lệ nhòa ngày hạnh phúc các con...
Biết - Không biết, bao thứ còn thể kể
***
Có một người đàn ông như thế
Xin em đừng buồn, em nhé! Em ơi!
Một mẫu đàn ông làm sao chọn trên đời
Có thể có một điều mà mọi người không rõ
Biết - Không biết, chọn cái gì với vợ?
Khi xung quanh ta lại có biết bao điều.
(Lê Thống Nhất)

Nhân dịp ngày phụ nữ 8/3.- DẠY VỢ.

Lão vốn mang tiếng cả khu chung cư là sợ vợ và đang di căn sang giai đoạn cuối là khiếp vợ, thế mà tối nay thấy tiếng lão quát vợ rung chuyển các tầng. Kính trọng quá đi. Đàn ông là phải thế chứ.
Choang! Choang! ( Tiếng bát vỡ kinh quá)
Bụp. ( Một cú đá chéo góc).
- Im mồm, tôi bảo cô im đi cơ mà...Im để tôi nói, cô đã làm nhơ cái mặt tôi ở khu chung cư này rồi, ai cũng bảo tôi sợ vợ, ngay cả lão Vinh kia hễ gặp tôi là kháy, là đá đểu tôi sợ vợ. Bây giờ thì đừng hòng. Hôm nay tôi phải dạy cô.
Choang! Rắc !Ùm ( Tiếng vỡ cả bát, cả ly cốc, cả cái chân bàn gãy, kinh)
- Tôi đi ra khỏi nhà là cô la, về muộn cô chửi, gặp ai là phụ nữ thì cô cho tôi đã cặp bồ, cái ví tôi cô xẻo hết từng đồng tiền lẻ, cái máy điện thoại tôi mỗi lần về nhà là cô kẹp chặt trong nách, cô một vừa hai phải thôi, nhớ chưa? Nhớ chưa? Nhớ chưa? Há miệng ra vâng trước mặt tôi ngay, há ngay.
Bốp. Bốp. Bốp. ( Rõ là tiếng đánh bàn tay phải của lão vào má trái bà vợ, kinh, đoán mò thôi).
- Cô ngó lên tầng 15 xem, cái lão dê già ấy đấy, ai không biết là lão sát gái, vợ lão cũng biết mà có dám ho he gì, hả? Tôi nói đúng không? Thế mà mới thấy tôi búng vào má em nào phát, vỗ lưng phát, vuốt tóc phát thì cô lồng lộn lên là thế nào? Cô chửi tôi cứ như đảng nhà nước chửi bọn phản động là thế nào? Là thế nào? Từ giờ, chừa ngay cái thói bắt nạt chồng nghe chửa, chồng thay cha thay mẹ, nói một câu vợ phải dạ một câu, nghe chửa?
Viu...viu ...viu...( Ôi giời đá gió đây, gọi là song phi. Kinh)
- Cô đưa con dao cho tôi, đưa đây, tôi sẽ chặt một ngón tay của cô để cô luôn nhớ rằng, cô là vợ, vợ tức là ở dưới cơ, hiểu chưa, đưa dao đây.
Nhà cháu hoảng quá, phải cứu cô ấy chứ, nhà cháu xô cửa lao vào. Lão hàng xóm đằng đằng sát khí đứng giữa phòng, bát chén, cốc ly vỡ tung tóe cứ như trung tâm thủ đô Kiev. Nhà cháu ôm ghì lấy lão:
- Ấy...Bình tĩnh đã...Ai lại mắng vợ con thế...
- Nhưng em không thể chịu được nữa, điên lắm rồi, phải dạy vợ cho ra dạy bác ạ.
- Thế cô ấy đâu, cô ấy đâu?
- Cô ấy.... cô ấy.....
- Cô ấy đâu rồi?.... Cô ấy đâu?....
- Cô ấy........ cô ấy về quê hôm qua rồi bác ạ!!!!

CÂU CHUYỆN TRƯỚC ĐÊM TÂN HÔN

Trước đêm tân hôn, cô gái hồi hộp nói với người yêu: 
- Anh thân yêu, có một chuyện này mà trước đây em chưa dám thổ lộ với anh...
- Em cứ nói đi, anh đang nghe mà!
- Trước khi gặp anh, em đã từng yêu tha thiết một người. Để kỷ niệm mối tình đó, em đã xăm hình chân dung của anh ta lên ngực trái của em. Anh không giận em chứ?
- Mọi cái đã thuộc về quá khứ rồi, không sao đâu em yêu!
- Anh quả là tuyệt vời!, nhưng vẫn còn một chuyện nữa mà em không thể không kể trước khi em thuộc về anh. Sau khi chia tay với chàng trai đó, em lại gặp một chàng trai khác, và chúng em cũng đã yêu nhau tha thiết. Để kỷ niệm tình yêu ấy, em cũng đã xăm chân dung của anh ấy lên ngực phải của mình...
Người con trai im lặng. Người con gái hồi hộp chờ đợi xem phản ứng của anh ta thế nào. Vài phút trôi qua, anh chàng bỗng bật cười hô hố, cười như không có gì phanh hãm lại được.
- Sao vậy anh yêu? Anh có ghen không? Anh có giận em không? Sao anh lại cười?...
- Anh đang nghĩ.. đến cái ngày...chừng 15 năm hay 20 năm nữa..., không biết cái mặt của hai thằng quỷ này nó dài cỡ nào. Hố... hố... hố...

CÁI GIẾNG THIÊNG

Trong một tour du lịch đầu xuân, hướng dẫn viên đưa khách tới gần một cái giếng bỏ hoang và nói:
- Đây là một cái giếng thần, nó rất thiêng, chỉ cần cúi đầu xuống giếng và cầu nguyện, lập tức lời cầu nguyện đó của quý khách sẽ trở thành hiện thực.
Trong đoàn có một đôi trai gái. Rất tò mò vì lời giới thiệu này, chàng trai cúi đầu xuống giếng cầu nguyện tức thì. Sau khi lẩm bẩm vài câu cầu nguyện, chàng trai lui ra và nhường lượt cho cô gái. Bất cẩn thế nào, cô gái mới cúi xuống giếng vài giây đã lộn nhào xuống giếng. Mọi người vội vã dùng mọi cách và rồi cũng kéo được cô gái lên khỏi mặt giếng.
Khi vừa hoàn hồn, chàng trai lẩm bẩm:
- Công nhận cái giếng này thiêng thật. Nhưng mà kể ra thì mình cũng hơi...ác !

Tinh thần hội nghị

Hội nghị tổng kết phong trào thi đua kế hoạch hóa gia đình của cơ quan nọ đang ở đỉnh điểm của sư phấn khởi. Trên diễn đàn, chị chủ tọa vung tay cao:
- Quyết tâm hoàn thành xuất sắc kế hoạch cuối năm!
Một rừng tay ở dưới vung lên:
- Quyết tâm, quyết tâm, quyết tâm!
Chủ tọa: phải rút ra được bài học quý báu từ phong trào thi đua này phải không chị em?!
Một rừng cánh tay chị em ở dưới lại vung lên:
- Rút ra!, rút ra!, rút ra!....

MẶC KỆ

Vừa đám cưới xong, anh chồng gọi vợ ra cao giọng :
Quy định của tui là :
1 - Tui đi ngủ và dậy bất cứ khi nào tui muốn,
2 - Mỗi khi tui đi làm về, nhà cửa phải thiệt sạch sẽ, bữa ăn tối phải sẵn sàng.
3 - Cuối tuần tui đi nhậu với bạn bè, và tui muốn về nhà bất kỳ lúc nào tui thích.
4 - Nếu tui thấy cô la cà với hàng xóm, nhất là khi công việc nhà chưa xong thì liệu cái hồn cô đấy !
Cô vợ nghe xong, dịu dàng nói :
- Dạ! Anh xong chưa ? Còn em, chỉ có một quy định thôi :
- Quy định gì cô nói đi ?
- Đó là: MỖI NGÀY, EM PHẢI ĐƯỢC “YÊU” ĐÚNG 7 GIỜ TỐI, ANH CÓ Ở NHÀ HAY KHÔNG MẶC KỆ !

Édesanyám egy hónap alatt gyogyult ki a tüdőrákból.

Édesanyám egy hónap alatt gyogyult ki a tüdőrákból.
Mẹ tôi chữa khỏi bệnh ung thư phổi trong vòng một tháng.
Tôi đọc được bài này từ một trang internet của Hungary. Thấy hay và bổ ích nên tôi dịch ra tiếng Việt để chia sẻ với mọi người. Biết đâu nó có thể ít nhiều giúp ích được cho ai.
Vì vốn thuật ngữ y khoa không nhiều, lại hơn 40 năm qua không đụng chạm tới tiếng Hungary, nên bài dịch ít nhiều còn lủng củng.
Vì thế nên tôi để nguyên cả 2 thứ tiếng để mọi người có thể đối chiếu và chỉnh sửa lại nếu phát hiện sai sót:
Mong mọi người đón đọc bằng một sự cảm thông:

Édesanyám 1 hónap alatt gyogyult ki a tüdőrákból.
Naponta 4 kiskanállal éhgyomorra
Mẹ tôi chữa khỏi bệnh ung thư phổi trong vòng một tháng.
Mỗi ngày 4 muỗng vào một dạ dày trống rỗng
Anyám pépesített egy adag spárgát és 4 evőkanállal vett be belőle reggel és 4 vőkanállal később a nap folyamán. Ezt egy hónapig csinálta. Egyébként kemo tablettákat szed a 3-as típusú tüdőrákra. A rákos cellák száma 386-ról 125-re csökkent az elmúlt héten.
A onkológus azt mondta nem szükséges mennie hozzá 3 hónapig.
Néhány évvel ezelőtt egy ismerősöm kutatott a spárga után, akinek a barátja lett rákos beteg. Adott nekem egy fénymásolatot egy cikkről.
“Spárga a rák ellen”. Kiadva Cancer News Journal, 1979. decemberi számában.
Ezt ismertetem az alábbiakban, ahogy én is kaptam az információkat:
Egy biokémikus vagyok, aki specializálodott az egészséges táplálkozásra az elmúlt 50 év során.
Néhány évvel ezelőtt hallottam Richard R. Vensal, D.D.S. felfedezéséről a spárga gyógyító hatásáról. Azóta foglalkozom ezzel a témával.
Összegyűjtöttünk számos kedvező történetet és most közreadunk belőle néhányat:
Mẹ tôi xay nhuyễn măng tây và dùng nó với liều 4 muỗng canh vào buổi sáng và 4 muỗng canh sau đó trong ngày. Mẹ tôi đã làm như vậy suốt 1 tháng. Nếu không, bà ấy đã phải dùng thuốc hóa trị cho bệnh ung thư phổi giai đoạn 3. Số lượng các tế bào ung thư đả giảm từ 386 xuống 125 vào tuần trước.
Các bác sĩ chuyên khoa cho biết không cần tới 3 tháng để điều trị nữa.
Một vài năm trước, một người bạn của tôi đã nghiên cứu về măng tây để điều trị cho bạn anh ta bị bệnh ung thư. Anh ta đã cho tôi một bản sao của một bài báo:
“Măng tây chống lại bệnh ung thư”. Tạp chí Cancer News Journal, ban hành Tháng 12. 1979.
Điều tôi kể dưới đây, là tất cả những gì mà tôi tiếp nhận được từ bài báo:
Tôi là một nhà hóa sinh học chuyên về sức khỏe dinh dưỡng trong vòng 50 năm qua.
Một vài năm trước, tôi được nghe về những phát hiện của Richard R. Stevenson, D.D.S. về các đặc tính chữa bệnh của măng tây. Kể từ đó tôi đã bắt đầu nghiên cứu về đề tài này.
Qua theo dõi điều trị, chúng tôi đã thu thập được một số câu chuyện tích cực và bây giờ xin cung cấp cho các bạn một số trong số những câu chuyện đó:

1. eset:
Egy férfi reménytelen Hodgkin-szindróma betegségben szenvedett (nyirokmirigy rák) és teljesen egyengült. Egy év folyamatos spárga terápia után a doktorok nem találtak nála semmilyen rákra utaló jelet, valamint visszanyerte teljes fizikai erejét is.
Trường hợp 1:
Một người đàn ông bị bệnh hội chứng Hodgkin vô vọng (Ung thư bạch huyết nút) và hoàn toàn suy nhược.
Sau một năm điều trị liên tục bằng măng tây, các bác sĩ đã không tìm thấy dấu hiệu của bệnh ung thư, và ông ta đã lấy lại được đầy đủ sức mạnh thể chất của mình.
2. eset:
Egy sikeres, 68 éves üzletember húgyhólyag ráktól szenvedett 16 éven keresztül. Több éves gyógyszeres és sugár kezelés is eredménytelennek bizonyult, mikor elkezdte a spárga kúrát. 3 hónap után a vizsgálatok nem találtak nála rákos daganatot és a veséi is normálisan működtek.
Trường hợp 2:
Một trường hợp thành công, doanh nhân 68 tuổi bị ung thư bàng quang suốt 16 năm. Vài năm điều trị bằng thuốc và xạ trị đã chứng minh là không hiệu quả, cho tới khi ông bắt đầu chữa trị bằng măng tây. Sau ba tháng điều trị, các nghiên cứu đã không tìm thấy một khối u ung thư nào nữa, và hệ thống tiết niệu của ông ta đã làm việc bình thường.
3. eset:
Egy férfi, akinek tüdőrákja volt és 1971. március 5-én műtőasztalra került. A műtétre nem került sor, mert az orvosok úgy találták, hogy nagyon szétterjedt a rák és reménytelen a gyógyulás. A férfi április 5-én hallott a spárga kúráról ( chữa) és azonnal elkezdte alkalmazni. Augusztusra a röntgenképen semmi nyoma nem volt a rákos megbetegedésnek.
Trường hợp 3:
Một người đàn ông bị ung thư phổi, và ngày 5 tháng 3 năm 1971 ông đã phải lên bàn mổ. Ca phẫu thuật đã không diễn ra vì các bác sĩ đã phát hiện ra rằng Ung thư đã di căn rộng, và không hy vọng chữa được bệnh. Ngày 05 tháng 4, ông nghe nói về giải pháp chữa bệnh bằng măng tây, và lập tức ông đã tiến hành áp dung ngay. Đến tháng Tám năm đó, các hình ảnh X-quang cho thấy không có dấu hiệu nào của bệnh ung thư nữa.
4. eset:
Egy asszony évek óta bőrrákban szenvedett. Többféle bőrrákot is diagnosztizáltak nála. 3 hónapos spárga kúra után a bőrgyógyász specialista azt mondta, hogy a bőre teljesen rendbe jött. Ez az asszony beszámolt arról is, hogy a spárga kúra meggyógyította a vesebetegségét is, ami 1949-ben kezdődött. 10 alkalommal esett át vesekő eltávolításon, le volt százalékolva a veséje állapota miatt. A spárga kúrának tulajdonítja a
Veséje gyógyulását is.
Nem voltam meglepve az eredménytől, mert már 1854-ben a Pennsylvania-i Egyetem professzora is beszámolt a spárga népszerű használatáról a vesekövek gyógyításában a The elements of materia medica cikkében.
Megjegyzendő, hogy 1739-re utal, amikor már foglalkoztak a spárga vesekő elhajtó hatásával.
Trường hợp 4:
Một phụ nữ bị ung thư da trong nhiều năm. Bà ta được chẩn đoán mắc nhiều loại ung thư da khác nhau. Sau 3 tháng điều trị bằng măng tây, bác sĩ da liễu đã nói rằng da bà ta đã hoàn toàn trở lại bình thường. Người phụ nữ này cũng kể rằng măng tây còn đã chữa lành cả bệnh thận vào năm 1949, sau 10 lần trải qua lấy sỏi thận.
Trên cơ sở tỷ lệ phần trăm khỏi bệnh, phương pháp chữa bệnh bằng măng tây được đánh giá là phương pháp tốt nhằm chữa lành bệnh thận.
Tôi không ngạc nhiên trước kết quả, từ năm 1854 đã được các Giáo sư tại Đại học Pennsylvania liệt kê măng tây là dược liệu phổ biến trong điều trị bệnh sỏi thận.
Lưu ý rằng từ năm 1739 người ta đã nghiên cứu tác dụng chữa sỏi thận của măng tây.
Nekünk lenne még néhány történetünk, de az orvostudományi szervezet akadályozza az esetekhez való hozzájutást. Ezennel felkérem az olvasótábort, hogy tovább népszerűsítse a jó hírt és segítsen minket hozzá, hogy további nagyszámú esetről kapjunk információt, melyekkel sikerül meggyőzni a kételkedő
egészségügyi szervezeteket a természetes orvoslásról.
Chúng tôi đáng lẽ còn có thêm một vài câu chuyện nữa, nhưng tổ chức y tế đã ngăn cản đề cập tới vấn đề này. Chúng tôi đề nghị các độc giả hãy tiếp tục phổ biến rộng rãi tới mọi người phương pháp chữa bệnh này, và cung cấp cho chúng tôi thêm nhiều thông tin phản hồi hơn về kết quả điều trị, để qua đó chúng tôi có thể thuyết phục các tổ chức y tế.
A kezeléshez a spárgát megfőzzük (használhatunk konzerv spárgát is, épp olyan jó, mint a friss). A konzerv típusok közül a Giant és a Stokely márkát javaslom, ezek nem tartalmaznak káros mellékanyagokat.
A megfőzött spárgát turmixoljuk össze pépes állagúra és tegyük be a hűtőszekrénybe.
Về cách dùng: Luộc chín măng tây (bạn có thể sử dụng măng tây đóng hộp cũng tốt như măng tây tươi). Trong số các loại đóng hộp, Giant và Stokely là thương hiệu chúng tôi gợi ý vì chúng không chứa các chất phụ gia có hại.
Đưa măng tây nấu chín vào máy xay và xay nhuyễn, rồi cất vào trong tủ lạnh.
Alkalmazás: 4 evőkanállal enni belőle reggel és 4 evőkanállal este.
A beteg érzékeli a gyógyító hatást már 2-4 hét elteltével.
Lehet hígítani vízzel és fogyasztani hideg vagy meleg italként egyaránt.
Az ajánlott mennyiség a kapott visszajelzéseken alapszik, de nagyobb mennyiség fogyasztása sem káros, esetleg jótékony hatású bizonyos esetekben.
Cách sử dụng: 4 muỗng canh ăn vào buổi sáng, và 4 muỗng canh buổi tối.
Bệnh nhân sẽ cảm nhận được tác dụng chữa bệnh sau 2-4 tuần sử dụng.
Có thể pha loãng với nước và tiêu thụ như một thứ đồ uống nóng hoặc lạnh đều được.
Liều lượng khuyến cáo dựa trên những phản hồi, trường hợp tiêu thụ một lượng lớn măng

“GIẤY CHỨNG NHẬN LÀ.......NGƯỜI"

Trên đoàn tàu, cô soát vé hết sức xinh đẹp cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông lớn tuổi áng chừng đi làm thuê, hạch sách:
-Vé tàu!
Người đàn ông lớn tuổi lục khắp người từ trên xuống dưới một thôi một hồi, cuối cùng tìm thấy vé, nhưng cứ cầm trong tay không muốn chìa ra.
Cô soát vé liếc nhìn vào tay anh, cười trách móc:
- Đây là vé trẻ em.
Người đàn ông đứng tuổi đỏ bừng mặt, nhỏ nhẹ đáp:
- Vé trẻ em chẳng phải ngang giá vé người tàn tật hay sao?
Giá vé trẻ em và người tàn tật đều bằng một nửa vé, đương nhiên cô soát vé biết. Cô nhìn kỹ người đàn ông một lúc rồi hỏi:
- Anh là người tàn tật?
- Vâng, tôi là người tàn tật.
- Vậy anh cho tôi xem giấy chứng nhận tàn tật.
Người đàn ông tỏ ra căng thẳng. Anh đáp:
- Tôi… không có giấy tờ. Khi mua vé cô bán vé bảo tôi đưa giấy chứng nhận tàn tật, không biết làm thế nào, tôi đã mua vé trẻ em
Cô soát vé cười gằn:
- Không có giấy chứng nhận tàn tật, làm sao chứng minh được anh là người tàn tật?
Người đàn ông đứng tuổi im lặng, khe khẽ tháo giầy, rồi vén ống quần lên – Anh chỉ còn một nửa bàn chân.
Cô soát vé liếc nhìn, bảo:
- Tôi cần xem chừng từ, tức là quyển sổ có in mấy chữ “Giấy chứng nhận tàn tật”, có đóng con dấu bằng thép của Hội người tàn tật!
Người đàn ông đứng tuổi có khuôn mặt quả dưa đắng, giải thích:
- Tôi không có hộ khẩu của địa phương, người ta không cấp sổ tàn tật cho tôi. Hơn nữa, tôi làm việc trên công trường của tư nhân. Sau khi xảy ra sự cố ông chủ bỏ chạy, tôi cũng không có tiền đến bệnh viện giám định…
Trưởng tàu nghe tin, đến hỏi tình hình.
Người đàn ông đứng tuổi một lần nữa trình bày với trưởng tàu, mình là người tàn tật, đã mua một chiếc vé có giá trị bằng vé của người tàn tật …
Trưởng tàu cũng hỏi:
- Giấy chứng nhận tàn tật của anh đâu?
Người đàn ông đứng tuổi trả lời anh không có giấy chứng nhận tàn tật, sau đó anh cho Trưởng tàu xem nửa bàn chân của mình.
Trưởng tàu ngay đến nhìn cũng không thèm nhìn, cứ nhất quyết nói:
- Chúng tôi chỉ xem giấy chứng nhận, không xem người. Có giấy chứng nhận tàn tật chính là người tàn tật, có giấy chứng nhận tàn tật mới được hưởng chế độ ưu đãi vé người tàn tật. Anh mau mau mua vé bổ sung.
Người đứng tuổi bỗng thẫn thờ. Anh lục khắp lượt các túi trên người và hành lý, chỉ có bốn đồng, hoàn toàn không đủ mua vé bổ sung. Anh nhăn nhó và nói với trưởng tàu như khóc:
- Sau khi bàn chân tôi bị máy cán đứt một nửa, không bao giờ còn đi làm được nữa. Không có tiền, ngay đến về quê cũng không về nổi. Nửa vé này cũng do bà con đồng hương góp mỗi người một ít để mua giùm, xin ông mở lượng hải hà, giơ cao đánh khẽ, nương bàn tay cao quý, tha cho tôi.
Trưởng tàu nói kiên quyết:
- Không được.
Thừa dịp, cô soát vé nói với Trưởng tàu:
- Bắt anh ta lên đầu tàu xúc than, coi như làm lao động nghĩa vụ.
Nghĩ một lát, trưởng tàu đồng ý:
- Cũng được.
Một đồng chí lão thành ngồi đối diện với người đàn ông đứng tuổi tỏ ra chướng tai gai mắt, đứng phắt lên nhìn chằm chằm vào mắt vị trưởng tàu, hỏi:
- Anh có phải đàn ông không?
Vị trưởng tàu không hiểu, hỏi lại:
- Chuyện này có liên quan gì đến tôi có là đàn ông hay không?
- Anh hãy trả lời tôi, anh có phải đàn ông hay không?
- Đương nhiên tôi là đàn ông!
- Anh dùng cái gì để chứng minh anh là đàn ông? Anh đưa giấy chứng nhận đàn ông của mình cho mọi người xem xem?
Mọi người chung quanh cười rộ lên.
Thừ người ra một lát, vị truởng tàu nói:
- Một người đàn ông to lớn như tôi đang đứng đây, lẽ nào lại là đàn ông giả?
Đồng chí lão thành lắc lắc đầu, nói:
- Tôi cũng giống anh chị, chỉ xem chứng từ, không xem người, có giấy chứng nhận đàn ông sẽ là đàn ông, không có giấy chứng nhận đàn ông không phải đàn ông.
Vị trưởng tàu tịt ngóp, ngay một lúc không biết ứng phó ra sao.
Cô soát vé đứng ra giải vây cho Trưởng tàu. Cô nói với đồng chí lão thành:
- Tôi không phải đàn ông, có chuyện gì ông cứ nói với tôi.
Đồng chí lão thành chỉ vào mặt chị ta, nói thẳng thừng:
- Cô hoàn toàn không phải người!
Cô soát vé bỗng nổi cơn tam bành, nói the thé:
- Ông ăn nói sạch sẽ một chút. Tôi không là người thì là gì?
Đồng chí lão thành vẫn bình tĩnh, cười ranh mãnh, ông nói:
- Cô là người ư? Cô đưa giấy chứng nhận “người” của cô ra xem nào…
Mọi hành khách chung quanh lại cười ầm lên một lần nữa.
Chỉ có một người không cười.
ÚC THANH (TQ)

CÒN BAO LÂU NỮA ?

Tụi mình trên dưới bảy mươi
Nhìn đi ngó lại chỉ mười năm thôi.
Số đông biến mất đâu rồi
Số hên còn lại lẻ loi chắc buồn.
Đếm kỹ còn mấy trăm tuần
Thời gian vùn vụt, bao lần gặp nhau ?
Thôi thì còn lại ngày nào
Hãy vui ngày ấy, miệng chào thật tươi.
Khác biệt gì cũng thế thôi
Mai kia nằm xuống để rồi được chi.
Sao bằng ta cứ vui đi
Hơn thua dẹp hết, ôm ghì bạn xưa.

Chuyện tào lao

.........
Có 3 hành khách Mỹ, Trung quốc, VN đang trên chuyến bay bay qua biển Đông thì thần Chết xuất hiện và lôi họ đi. Thiên thần hộ mệnh xuất hiện xin Thần Chết cho họ một cơ hội. Thần Chết đồng ý và bảo: cho mỗi đứa ném một thứ xuống biển, tao mà không tìm được của đứa nào thì đứa đấy được sống. 
Chú Mỹ nghe thấy thế sướng rơn, vứt ngay cái sim điện thoại xuống biển. Chỉ 5' sau, Thần Chết đã lóp ngóp xuất hiện và chìa cái sim điện thoại ra. Alehap, Chú Mỹ rơi xuống biển luôn.
Chú Tàu nhìn thấy thế choáng quá, dứt ngay một sợi tóc thả xuống biển. Chỉ 30'sau, Thần chết lại lóp ngóp bò lên và cầm trên tay sợi tóc. Chú Tầu đi luôn theo chú Mỹ.
Chú VN nhìn thấy thế sợ quá vứt luôn thứ đang cầm trong tay xuống biển. Đến vài tiếng sau không thấy Thần Chết xuất hiện, thiên thần hộ mệnh cũng sốt hết cả ruột. Cuối cùng thì Thần Chết cũng xuất hiện, người ngâm nươc lâu sun cả lại, chắp tay lạy chú Việt Nam và xin thua. Nhưng trước khi đi, Thần Chết hỏi:
- Mày hãy nói cho tao là mày vứt cái gì xuống đó mà tao không thể tìm được.
Chú Việt Nam thẽ thọt thưa:
- Con vứt viên C sủi xuống đấy ạ ...

CÂU CHUYỆN BA ĐIỀU ƯỚC

Có một đôi vợ chồng tiều phu sống ngay bìa rừng. Đã ngoài 60 tuổi mà ông bà vẫn nghèo và chưa có con cái. Một hôm, đang đốn củi trong rừng thì lão gặp Bụt:
-Ta là Bụt đây. Ta thấy nhà ngươi cần cù, đức độ mà vẫn sống trong nghèo khó. Ta tặng cho nhà ngươi 3 điều ước. Hãy về bàn với vợ rồi ra quyết định. 3 điều ước ta ban chỉ có hiệu lực trong ngày hôm nay thôi.
Ông lão mừng rơn, chạy ngay về nhà bàn với vợ. Ông ta nói:
- Từ nhỏ tới giờ, tôi chưa được nhậu một bữa nào cho ra trò, Nên điều ước thứ nhất của tôi phải là bữa nhậu, Bà thấy thế nào?
Bà vợ liền phản đối kịch liệt, Nói đã ước thì phải ước cho nhà cao cửa rộng, tiền bạc rủng rỉnh, Ai lại chỉ ước có bữa nhậu, Nhậu xong là hết, Ông điên rồi.
Hai vợ chồng cãi nhau kịch liệt. Ông lão tức giận quát:
- Ước ước cái CON CẸC !
Vừa nói xong, hàng trăm, hàng nghìn CON CẸC mọc đầy trên cơ thể lão tiều phu tội nghiệp. Cuống quá ,lão không còn biết suy nghĩ gì thêm hơn là phải dùng tới điều ước thứ 2:
- Ước gì bao nhiêu cái của nợ này biến hết đi cho rảnh
Vừa nói xong thì bao nhiêu CON CẸC trên người ông bỗng dưng biến mất. Đang mừng chưa hết thì lão bỗng giật mình, sờ xuống dưới quần, thấy cái của quý của riêng lão ngày xưa cũng biến mất luôn rồi. Thế này thì tiêu đời rồi, cho dù 60 thì 60 chứ, ta vẫn là đàn ông mà. Ông ta bèn phải dùng tới điều ước cuối cùng:
- Ước gì cái thằng nhỏ của tôi nó lại trở về đúng chỗ cũ.
Lời ước được toại nguyện, nhưng mà cả ba điều Bụt cho đã dùng hết rồi. Cả hai ông bà đều Xỉu, cả ngày không thèm ăn uống gì

NGUYÊN NHÂN GÂY BỆNH

Bệnh viện thành phố vừa tiếp nhận một ca bệnh lạ, bệnh nhân là nam, tuổi ngoài 40, đang là giám đốc một công ty, với triệu chứng "cậu nhỏ" của anh ta bị xanh như chàm đổ, không đau nhưng cứ sau vài hôm lại tái phát.
Toàn bộ những bác sỹ giỏi nhất của bệnh viện đã tập trung tiến hành hội chẩn nhưng không tìm được nguyên nhân. Lịch sử y học thế giới cũng chưa bao giờ gặp ca bệnh quái ác như vậy. Bệnh viện đành cho anh ta về và đề nghị theo dõi thêm. Sau một tháng rưỡi người ta mới tìm ra được nguyên nhân gây bệnh. Hóa ra bệnh nhân nam nói trên mới tuyển được một cô thư ký trẻ đẹp và cô này có thói quen kỳ cục: Đi vệ sinh thường sử dụng giấy... than.

KHÔN QUÁ HÓA ...DẠI

Một cặp tình nhân nhờ người lái đò chở qua sông, ra đến giữa sông thì trời bỗng nổi bão giông, con đò bé nhỏ chở ba người có vẻ không chịu nổi. Người lái đò bắt 1 trong hai người phải nhảy khỏi đò để đò không bị đắm, nhưng không biết bắt ai. Để công bằng người lái đò yêu cầu hai người oẳn tù tì, ai thua thì người đó phải nhảy xuống.
Hai người ngầm thống nhất với nhau cùng ra cái Kéo để thể hiện hai người sẽ sống cùng sống, chết cùng chết với nhau.
Kết quả: Người con gái thì ra cái Búa và người con trai thi ra cái Bao.
.......
Kết quả rốt cuộc sẽ ra sao nhỉ, mọi người? Tại sao họ làm vậy ? Kết quả có như ý muốn của mỗi người không nhẩy ?
Hahahaha !

ĐIÊN LÀ CÁI CHẮC

Một nữ nhà báo phỏng vấn bác nông dân nuôi bò: 
- Thưa bác, là một chuyên gia nuôi bò có nhiều kinh nghiệm trong nghề, bác có suy nghĩ như thế nào trong tình hình bệnh bò điên đang ngày càng lan rộng như hiện nay?
Bác nông dân giải thích:
- Sinh nghề tử nghiệp thôi mà cô. Có nghề nào mà không có rủi ro đâu chứ?!
- Bác có cách giải thích nào về tình trạng bệnh bò điên ngày càng gia tăng không ạ ?
- Để tui kể qui trình nuôi bò cho cô nghe, mỗi ngày bò sữa được vắt sữa một lần vào sáng sớm và mỗi năm nó được thụ tinh 1 lần để sinh bò con.
- Vậy thì sao hả bác? - Cô phóng viên hỏi.
Bác nông dân cau mày:
- Chưa hiểu hả? Cô cứ thử tưởng tượng người ta bóp ngực cô mỗi sáng, nhưng một năm cô mới được thụ tinh một lần xem cô có điên không?

BÍ QUYẾT TRƯỜNG THỌ

Trong buổi tiệc sinh nhật lần thứ 100 của mình, ông Jones được rất nhiều người vây quanh ngưỡng mộ.
- Thưa ông, ông có thể chia sẻ bí quyết để có thể trường thọ và khỏe mạnh như ông không?
Ông Jones tự hào đáp:
- Do tôi luôn duy trì tập luyện chạy bộ mỗi ngày trong suốt 75 năm qua.
Mọi người kinh ngạc, làm thế nào ông có thể duy trì thói quen tập luyện trong một khoảng thời gian lâu như vậy. Ông Jones đáp:
- Cách đây 75 năm, tôi gặp và kết hôn với vợ của mình. Ngay từ đầu chúng tôi đã thống nhất với nhau, nếu xảy ra cãi vã, người nào sai thì phải ra ngoài chạy bộ.

Cụ Thể là cụ nào?

Tại một cơ quan nọ, sếp chỉ đạo nhân viên: 
- Từ giờ trở đi, mọi người phải bỏ ngay cái bệnh chung chung, làm gì cũng phải làm cho cụ thể. Báo cáo gì cũng phải báo cáo cho cụ thể, hỏi gì cũng phải hỏi cụ thể, trình gì cũng phải trình cho cụ thể. Thiếu cụ thể là không thể làm gì được. Ngay như tôi đây, suy nghĩ gì tôi cũng phải suy nghĩ cho cụ thể.
Nhân viên sợ lắm, hỏi lấm lét:
- Thưa sếp, Cụ Thể là cụ... nào? Cụ ấy làm việc ở bộ phận nào mà ghê thế ạ?

LẠI THÊM MỘT CHUYỆN TÀO LAO

Một ngày kia, nước Mỹ sản xuất được một con tàu vũ trụ đời mới, và họ mời đại diện của các quốc gia tiên tiến về hàng không vũ trụ lên bay thử chuyến đầu tiên. Việt nam không nằm trong số đó, nhưng may sao cũng được mời một vé.
Tàu bay lượt đi mượt mà, êm ái trên cả tuyệt vời. Nhưng lượt bay về thì không hiểu sao máy báo hỏng ở đâu đó rất nặng.
Cậu người Mỹ thấy vậy bảo :
- Các vị cứ yên tâm, nghề của tôi mà, chờ tôi 2 phút thôi là OK liền !”
Nói rồi, ông ta vào khoang máy. Một tiếng sau, ông ta bò ra mặt mày phờ phạc, lắc đầu nói :”
- Chịu thôi, không biết hỏng ở đâu. Anh em mình chết đến nơi rồi !
Một anh người Pháp thấy thế bảo :
- Để đó cho tôi, lui ra, tôi làm xong ngay mà !
Sau một hồi lâu, ông người Pháp đi ra, mặt mày nhễ nhại mồ hôi, nhăn nhó:
- O My God !, chịu thôi các vị ơi!.
...................
Vừa lúc đó thì cậu khách mời người Việt nam nhận được mail từ trái đất gửi lên. Đọc xong mail, ông Việt nam lúc này mới bảo:
-Các vị để tôi coi thử nha !
Cả phi hành doàn cùng khách mời trố mắt nhìn nhau, một người lên tiếng:
- Thằng nhóc biết gì mà làm, bọn tao là những khoa học gia tầm cỡ thế giới mà làm chưa xong. Bộ cậu muốn phá thêm máy sao?
Ông Việt nam lẳng lặng đi vào, 5 phút sau đi ra và máy chạy ngon ơ trước sự ngạc nhiên và thán phục của cả đoàn người trên tàu.
Tàu vừa hạ cánh thì đại diện các quốc gia tức tốc đi tìm lý do vì sao đất nước Việt nam lại tiến bộ về Vũ trụ học như vậy. Các cơ quan điều tra bí mật đi tìm hiểu nội dung bức điện. Sau này khi công bố kết quả điều tra lại thì mới biết, cậu VN ko sửa gì mà chỉ đánh một bức điện về cho sếp ko rõ nội dung, chỉ biết sếp nó trả lời như sau: “Tiên sư bố cậu! cậu đã chót chôm cái gì từ cỗ máy đó thỉ trả lại vào chỗ cũ mau”

Biết tôi là ai không?

Một nhân viên đang thử việc tại một công ty. Vào ngày làm việc đầu tiên, anh gọi điện cho phòng phục vụ và lớn tiếng nói vào ống nghe: "Mang cho tôi một cốc cà phê ngay".
Đầu dây bên kia liền trả lời:
- Nhầm số rồi. Anh có biết anh đang nói chuyện với ai không?
- Không.
- Tôi là giám đốc quản lý.
- Thế anh có biết tôi là ai không? – Chàng nhân viên tập sự lớn giọng quát.
- Không.
- Thế thì tốt! – Anh ta thở phảo nhẹ nhõm và bỏ ống nghe xuống.

The Burned Biscuits.

When I was a kid, my mom would prepare special breakfast every now and then. And I remember one night in particular, after a long, hard day at work. On that evening so long ago, my mom placed a plate of eggs, sausage and extremely burned biscuits in front of my dad. I remember waiting to see if anyone noticed! Yet all my dad did was reach for his biscuit, smile at my mom and ask me how my day was atschool. I don't remember what I told him that night, but I do remember watching him smear butter and jelly on that biscuit and eat every bite!
When I got up from the table that evening, I remember hearing my mom apologize to my dad for burning the biscuits. And I'll never forget what he said: Honey, I love burned biscuits.
Later that night, I went to kiss Daddy good night and I asked him if he really liked his biscuits burned.
He wrapped me in his arms and said, Your Momma put in a hard day at work today and she's real tired. And besides - a little burnt biscuit never hurt anyone! You know, life is full of imperfect things.....and imperfect people. I'm not the best at hardly anything, and I forget birthdays and anniversaries just like everyone else.
What I've learned over the years is that learning to accept each other’s faults - and choosing to celebrate each other’s differences - is one of the most important keys to creating a healthy, growing, and lasting relationship.
And that's my prayer for you today. That you will learn to take the good, the bad, and the ugly parts of your life and lay them at the feet of God. Because in the end, He's the only One who will be able to give you a relationship where a burnt biscuit isn't a deal-breaker!
We could extend this to any relationship. In fact, understanding is the base of any relationship, be it a husband-wife or parent-child or friendship!
Don't put the key to your happiness in someone else's pocket - keep it in your own.
Miếng bánh mì cháy.
Khi tôi còn là một đứa trẻ, mẹ luôn tất bật chuyện nấu nướng, dọn dẹp, và chuẩn bị chu đáo cho tất cả mọi người. Tối nọ, sau cả ngày lao động vất vả, mẹ đặt đĩa trứng, xúc xích và những miếng bánh mì quá lửa lên trước mặt ba tôi. Tôi đã chờ đợi xem phản ứng của ba như thế nào, hẳn ông sẽ rất giận dữ. Tuy nhiên, tất cả những việc ông làm là lấy bánh mì bị cháy, quệt bơ mứt, ăn với xúc xích từng miếng một, và mỉm cười với mẹ. Sau đó, ba quay sang hỏi tôi hôm nay đi học thế nào.Khi tôi đứng dậy vào phòng học bài, tôi nghe tiếng mẹ nói xin lỗi ba vì làm bánh mì cháy. Và tôi sẽ không bao giờ có thể quên điều ba tôi nói: “Em yêu à, anh rất thích những miếng bánh mì cháy”.Tối muộn đó, ba vào giường hôn lên trán và chúc tôi ngủ ngon. Không kìm nén được, tôi liền hỏi ba rằng “Ba thực sự thích ăn những miếng bánh bị cháy?”. Ba ôm tôi vào lòng và nói: “Mẹ của con đã phải làm việc rất vất vả cả ngày, và mẹ thực sự mệt, bên cạnh đó chỉ một chút bánh bị cháy không bao giờ có thể làm tổn thương bất kỳ ai. Con biết không, trong cuộc sống, còn có rất nhiều thứ không hoàn hảo, và cả những con người không hoàn hảo. Ba cũng không phải là người tốt nhất, có lúc ba đã quên ngày sinh nhật của mẹ, quên những kỉ niệm giống như bất kỳ ai, nhưng mẹ con chưa bao giờ đòi hỏi hay trách móc gì cả”.
Cái mà tôi học được trong nhiều năm qua, chính là biết chấp nhận những lỗi lầm của nhau, và vui mừng với những nét độc đáo của nhau. Chúng ta có thể mở rộng bất kì mối quan hệ nào, thực tế, sự thấu hiểu là nền tảng cơ bản cho mọi mối quan hệ bao gồm tình bạn, tình vợ chồng hay cha mẹ - con cái.
Đừng đặt chìa khoá hạnh phúc của bạn trong túi người khác, hãy giữ nó cho mình nhé.

DIỆU KẾ

Một người đàn ông gọi điện thoại cho con trai trước ngày nghỉ lễ 30/4 VÀ 01/5: 
- Ba không muốn phá hỏng ngày vui của các con, nhưng ba và mẹ con sắp ly dị. 45 năm khổ sở thế là đủ.
Người con hét toáng lên: - Ba đang nói gì thế?
- Ba mẹ không thể chịu đựng nhau lâu hơn nữa. Con thông báo với em gái con về điều này nhé.
Một lúc sau, anh trai hét lên với em gái trong điện thoại:
- Em biết chuyện gì chưa? Ba mẹ đang chuẩn bị ly dị đấy!
- Cái gì ? ... Em sẽ làm rõ chuyện này.
Cô gái gọi ngay cho bố:
- Ba không được làm chuyện đó. Con và anh Hai sẽ về nhà ngay.
Nói xong, cô gái cúp máy ngay. Người cha quay về phía vợ và nói:
- Thế là dịp nghỉ lễ 30/4 này cả nhà ta sẽ đông vui rồi. Các con mình chúng sẽ về nhà cả, tuyệt vời quá em yêu ơi !!!.

CÂU CHUYỆN TRÊN GHẾ ĐÁ CÔNG VIÊN

Chiều tối, chàng trai và cô gái ngồi trên ghế công viên. Người con trai sờ soạng hồi lâu khắp lưng cô gái. Rốt cuộc người con gái hỏi:
- Anh làm cái trò gì vậy?
- Anh tìm ti của em mà sao chưa thấy.
- Ti ở đàng trước cơ mà.
- Đàng trước anh tìm rồi…

LUẬT ĐỜI

Đời có vay có trả .......
Xe tay ga. Phụ nữ. Có giỏ xách. Hắn chỉ giật bằng một động tác là có thể tóm lấy, nhanh nhẹn rồ ga phóng đi, để lại hình ảnh đáng thương phía đằng sau. Bọn đàn em thuật lại chiến tích của hắn với thái độ ngưỡng mộ.
Hắn nói rằng, có hai người đã từng vào viện mổ não chỉ vì cố dành giựt lại giỏ xách, bị kéo lê ngã vật xuống đường. Sau lần ra tay chớp nhoáng, hắn đắc thắng trở về, một phần ba chia cho đàn em, hai phần để dành cho mẹ.
Chiều tối. Hắn lại bắt xe đò về quê. Mẹ con hai tháng không gặp nhau, vừa về tới, bà đã nấu cho hắn rất nhiều món ăn ngon. Hắn đưa số tiền cho mẹ, nói là lương phụ hồ. Bà mẹ sống ở cuối ngõ, lương thiện,ai ai cũng mến. Hắn đòi bà lần tới về làm món gỏi cuốn cho mình ăn. Bà nhìn hắn, hiền từ gật đầu.
Hắn lên thành phố tiếp tục kiếm chác. Thương vụ ngày càng thuận lợi khiến tâm trạng hắn vui vẻ không ít. Một ngày, đàn em cùng hắn tổ chức ăn nhậu, đứa nhỏ nhất trong bọn lên giọng tiếc rẻ:
- Đại ca, chiều nay em xui quá, học theo đại ca, em thử ra tay với người đi bộ. Mụ đàn bà này không vừa, ghê gớm lắm, cứ giữ khư khư cái giỏ không chịu đưa. Tức quá, em xô ngã mụ xuống, giựt bọc đồ chạy thẳng. Giờ có lẽ mụ bất tỉnh nằm quèo dưới đất rồi.
- Thế chú mày lấy được bao nhiêu? – Hắn chỉ quan tâm đến vấn đề duy nhất.
- Chẳng có đồng nào cả, chỉ toàn là gỏi cuốn gói trong bọc.
Tim hắn tưởng như ngừng đập. Dường như nhớ ra điều gì đó, hắn ngay lập tức bắt thằng bé coi lại chiếc giỏ xách. Trời ơi! Là của mẹ hắn!
Hắn gào lên, ngay lập tức chạy đến con đường nơi bà mẹ ngã xuống. Vẫn còn vết máu đọng lại trên mặt đường. Tâm trạng hoảng loạn, hắn chạy như bay đến bệnh viện.
Thì ra, mẹ hắn muốn gây bất ngờ cho con. Tự mình bắt xe đò lên thành phố, mang theo một bọc gỏi cuốn mà hắn thích, không may lại gặp cướp.
Bà mẹ đã qua đời ngay trên đường đến bệnh viện.

ĐÈO NGANG

Một thời, dân sống ven đèo Ngang nghèo lắm. Chính quyền địa phương đã đưa ra bao nhiêu phương án để thoát nghèo mà nghèo vẫn hoàn nghèo. Cuối cùng họ phải mời tới một ông thầy địa lý xem phong thuỷ, xem có cách nào thay đổi được số phận người dân ở đây không.?
Ông thày lẩm nhẩm một lát rồi phán ngay:
- Quê này nghèo là đúng rồi, ai bảo các vị gọi đèo này là Đèo Ngang làm chi. Đèo ngang nói lái là "Đang nghèo" mà!
- Vậy thầy làm ơn ban cho quê tôi một cái tên khác được không?
- Tất nhiên là được. Nếu đổi tên là Đèo Nghếch thì ổn thôi, vì Đèo Nghếch là "Đếch nghèo" mà.
Quả nhiên, sau một thời gian đổi tên, vùng quê này trù phú hẳn lên, dân chúng có của ăn của để. Nhưng oái oăm thay, kinh tế lên một chút là dân số lại tăng vùn vụt, nhà nào cũng đua nhau đẻ con, không sao kìm được.
Một lần nữa, địa phương lại phải mời thầy tới để bàn cách làm chậm lại cái tốc độ phát triển dân số. Thày phán:
- Chỉ còn một cách thôi, là đổi tên Đèo Nghếch thành Đèo Đứng. ( Đèo đứng nói lái là gì thì ai mà chẳng biết)
Quả thật, sau khi đổi tên xong, dân số chẳng những không tăng mà chẳng có gia đình nào có người sinh con đẻ cái nữa.
Cuối cùng, toàn dân họp lại, họ quyết định không mời thầy địa lý nữa, và trả lại tên cũ cho đèo, Đèo Ngang.

CHẢY MÁU CAM

Trời tuy đã chuyển sang đông nhưng cô thư ký trẻ trung vẫn diện đầm ngắn trên gối, trông cô thật gợi cảm. Chiếc xe lao nhanh về hướng phi trường. Ra khỏi trung tâm thành phố được ít phút, anh lái xe tế nhị bẻ gập chiếc gương chiếu hậu trong xe lên để hình ảnh sếp và cô thư ký không hiện lên trên đó.
Một lát sau, anh lái xe bỗng nghe một tiếng “ái” phát ra từ miệng cô thư ký, theo phản xạ bản năng anh quay đầu lại thì loáng thấy tay sếp đưa nhanh lên mũi, anh nhận thấy thấy tay và mũi sếp bê bết máu…
Hoảng hốt anh nói:
- Thôi chết, anh bị chảy máu cam rồi! – Vừa nói anh lái xe vừa với tay đưa cho sếp hộp khăn giấy.
- Cảm ơn cậu – Mặt sếp thoáng chút ngượng ngùng – Không hiểu sao mỗi lần đầu đông, trời hanh khô, cái niêm mạc mũi của tớ lại bị như vậy.
Rồi mọi chuyện cũng ổn. Việc cầm máu của sếp cũng dễ dàng nhanh chóng. Nó cũng không nặng như anh lái xe nghĩ khi nhìn thấy. Chiếc xe lại tiếp tục bon bon trên đường.
Định hỏi thăm sếp thêm về cái mũi thì anh chợt nghe tiếng cô thư ký nói khá nhỏ với sếp nhưng vẫn đủ nghe, giọng cô có vẻ hờn dỗi:
- Người ta đã bảo hôm nay không được rồi, còn cố!
..................

CHUYỆN VỀ ANH CÙ CHÍNH LAN ĐÁNH XE TĂNG

Nếu bạn nào học phổ thông cấp I (tiểu học) trong những năm trước và sau 1960 hẳn còn nhớ có một bài tập đọc sử: "Anh Cù Chính Lan đánh xe tăng" !?
Trong một giờ học như vậy, cô giáo đọc mẫu trước cho cả lớp nghe trước, nôm na là như vầy :"Trên đường số 6, quân ta vừa đánh tan một đoàn xe tăng của địch, chỉ còn một chiếc xe tăng vừa rút chạy, vừa bắn đại bác về phía quân ta. ... Anh Lan chạy tắt qua rừng. Anh leo lên thành xe. Bằng tất cả sức lực còn lại của mình, anh ĐI TIỂU TIỆN vào xe tăng địch.......Ba tên giặc trong xe chết ngay, chiếc xe tăng bốc cháy ngùn ngụt, Sau trận này anh Cù Chính Lan nổi tiếng là anh hùng đánh xe tăng...
Thực ra, lỗi là ở chỗ sách giáo khoa của cô giáo bị ướt nhoè, nên đúng ra là anh DÍ TIỂU LIÊN vào xe tăng địch, nhưng cô lại đọc lộn thành ĐI TIỂU TIỆN vào xe tăng địch,
Tuy nhiên cô không biết mình đọc sai, nên đã giảng tiếp:
Các em có biết vì sao mà anh Cù Chính Lan chỉ có đái vào xe tăng mà giết chết được cả 3 tên giặc không? Sau này các em lớn lên sẽ rõ, Trong nước tiểu có nhiều Amoniac, là một loại khí rất độc, chúng đã hít phải khí độc này mà chết,...
Cuối cùng cô hùng hồn kết luận:
- Dân tộc ta là dân tộc anh hùng, sáng tạo trong chiến đấu. Các em đã từng nghe, cha ông ta đã từng dùng gậy tre, chông tre đánh giặc, thậm chí nhiều người đã từng tay không đánh giặc. Thế nhưng, trường hợp của anh Cù Chính Lan của Việt Nam là trường hợp số một trên thế giới, đó là, Anh Cù Chính Lan đã dùng... .CHIM KHÔNG ĐÁNH GIẶC ......

ĐÀNG HOÀNG VÀ TỬ TẾ

Anh chàng đến nhà người yêu chơi, khi ra về cô gái trách chàng trai:
- Sao khi về anh chào bố mẹ em cụt lủn thế. Anh chỉ biết nói 'Chào bác, cháu về' thôi à. Lần sau đến nhà em, khi về anh chào tử tế vào nhé, ví dụ như: 'Bố nghỉ, con về'.
Hôm sau trước lúc ra về, chàng trai thấy bà mẹ người yêu đang nằm đọc báo, ông bố đang chơi điện tử còn các em đang xem phim. Anh bèn chào:
- Mẹ nằm, bố chơi, các em xem, con về.

TRẢ THÙ

Tui ra tiệm net đọc vài trang báo mạng, bên cạnh có thằng nhóc đang nói chuyện điện thoại với mẹ nó. Nó nói : 
- Dạ mẹ, con đang ở trường mà!
Vì lo lắng cho tương lai của mầm non tổ quốc, tui liền cố ý hô lớn, cốt để mẹ nó nghe thấy và biết nó đang ở tiệm net và đang nói dối: 
- Quản lý, nạp thêm tiền vào tài khoản XXX". Nói xong thì tui hả hê nghĩ, kiểu gì về nhà nó cũng bị cha mẹ nó la mắng, cho lên bờ xuống ruộng mà coi.
Vừa lúc đó thì vợ tui gọi điện tới hỏi tui đang ở đâu, tui nói tui đang ở tiệm net
Đến lượt thằng nhóc ấy trả thù tôi, nó hô lớn:
- Khách phòng 209 trả phòng, bao cao su dùng hết 6 cái!

ÔNG NHÀ GIÀU VÀ CẬU BÉ ĐÁNH GIẦY

Ông nhà giàu dạo bước
Trên phố quen hoàng hôn
Gặp chú đánh giày buồn
Lam lũ gầy khổ sở
Chú nhóc năn nỉ mời
Con đánh giầy ông nhé
Để kiếm vài đồng gầy
Mua cơm nuôi em nhỏ
Chạnh lòng thương trẻ khó
Ông lơ đãng gật đầu
Có đáng là bao nhiêu
Vài ba đồng tiền lẻ…
Giày xong ông móc ví
Đưa tờ 200 đồng
Chú bé cầm ngần ngừ
Ông chờ con đi đổi
5 đồng thôi ông hỡi
Đủ bữa tối hôm nay
Anh em con gặp may
Xin ông chờ một chút…
Đã qua 30 phút
Cậu bé không trở về
Ông lắc đầu: chán ghê
Trẻ nghèo hay gian lắm…
Cơm tối xong đứng ngắm
Trăng mới mọc gió hiu
Trong vườn hoa thơm nhiều
Quên bực mình trẻ gạt…
Chuông cửa reo, tiếng quát
Đi chỗ khác mà xin
Nghèo khổ biết phận mình
Lộn xộn tao bắt nhốt…
Ông thong thả cất bước
Thấy một nhóc gầy gò
Đang mếu máo co ro
Giống tên đánh giày đó…
Có việc gì đấy cháu
Từ từ nói ta nghe
Anh bảo vệ yên nha
Đừng làm trẻ con sợ …
Thằng bé con ấp úng
Hồi chiều nay anh tôi
Cầm tiền của ông rồi
Băng qua đường đi đổi
Chẳng may bị xe cán
Gãy mất chân rồi ông
“Một trăm chín lăm đồng”
Bảo tìm ông trả lại !
Anh tôi giờ nằm liệt
Chỉ muốn xin gặp ông …
Một lần nữa chạnh lòng
Rảo bước theo thằng bé
Đến ổ chuột xập xệ
Gặp thằng anh đang nằm
Mặt xanh tái như chàm
Thở ra tuồng hấp hối
Nói gấp hơi như vội
Xin ông thương em con…
Cha mẹ đã không còn
Con đánh giày nuôi nó…
Nay không may con khổ
Chỉ xin ông việc này :…
Cho em con đánh giày
Mỗi ngày cho ông nhé …
Kiếm lấy vài đồng lẻ
Mua cơm sống mà thôi …
Chợt thằng anh duỗi tay
Hơi thở lịm như tắt …
Ông già trào nước mắt
Ta sẽ lo em con
Cho ăn học bình thường
Như bao đứa trẻ khác
Cứ bình tâm an lạc
Bệnh viện tiền ta cho…
Thằng anh đã xuội lơ
Hồn bay về thiên giới
Nhân cách nghèo cao vợi
Môi nhợt thoáng nụ cười
Nó sống trọn kiếp người
Dù nghèo nhưng tự trọng
Bao người giàu, danh vọng
Đã chắc gì bằng đâu ! …

DANH NGÔN TẾU

Càfê đắng bỏ đường là ngọt
Tình yêu đắng bỏ cuộc là xong.
Đi khắp thế gian, không ai thương cha bằng mẹ.
Uống rượu bia vào, không ai chửi mẹ bằng cha.
Cuộc tình dù đúng hay sai,
đứa nào nhớ dai, thì đứa đó khổ.....
Muốn thành công phải qua nhiều thất bại,
Sống ở đời, có dại mới có khôn.
Nhớ quá khứ buồn rơi nước mắt .
Nhìn tương lai lạnh toát mồ hôi .
Ai mua tui bán cây si ,
Si tui tốt giống cành chi chít cành .
Hễ si mà gặp đất lành ,
Là si phát triển trở thành ... siđa.
Học mà không chơi : đánh rơi tuổi trẻ .
Chơi mà không học : bán rẻ tương lai .
Thôi thì ta chọn cả hai ,
Vừa chơi vừa học, tương lai huy hoàng .
Khi xưa vác bút theo thầy ,
Bây giờ em lại vác cày theo trâu .
Khôn ba năm dại một giờ .
Biết vậy dại sớm , khỏi chờ ba năm .
Lời hứa không mất tiền mua ,
Tội gì không hứa khi lừa đảo ai .
Người đi một nửa hồn tôi mất .
Một nửa hồn kia đứng chửi thề .
Cúm gà chỉ chết có gà
Cúm chim thì chết cả bà lẫn tui

TRÁI TIM PHỤ NỮ NẰM Ở ĐÂU

Trong một quán cafe. có 2 người đàn ông tâm sự:
- Ông nhiều tuổi hơn tôi, ông cho tôi hỏi. Trên cơ thể người đàn bà thì trái tim nằm ở chỗ nào?
- Có thế cũng hỏi, ở ngay núm vú trái vào chứ còn ở đâu.
- Cám ơn ông !
Hôm sau, một tờ báo lớn đăng tin : Hôm qua, ngày...tháng tại số nhà... đường...quận... Một án mạng nghiêm trọng đã xảy ra. Nạn nhân là một phụ nữ, 60 tuổi, bị hung thủ đâm nhiều nhát vào ...bàng quang. Nạn nhân đã tử vong do mất quá nhiều máu....
Cũng tại quán cà fe hôm trước, người đàn ông hạ tờ báo xuống lẩm bẩm:
- Quái lạ! mình đã dò đúng vị trí núm vú trái rồi mà...

GỬI "NGƯỜI ANH EM" TRUNG QUỐC


(Kỷ niệm  ngày TQ kéo giàn khoan vào thềm lục địa VN)
Hầy!
Nhời đầu tiên iem gửi đến các anh
Là mả cụ các anh sao mà hung như chó
Các anh kéo cái giàn vào định hút khoan dầu mỏ
Ở ao nhà iem, như thế éo được đâu!!!
Các anh mấy nghìn tuổi rồi, nào phải hạng trẻ trâu
Xét nhiều mặt thì các anh cũng khá văn minh, giàu có
Chúng mình đã trải bao gian nan khốn khổ
Chả nhẽ bây giờ được một tý sướng lại giã nhau.
Haizzz...
Thế éo lào mà các anh lại cứ thích bể dâu
Nhìn bọn Bắc Âu sống chung hòa bình mà iem thèm rỏ dãi
Thời buổi văn minh, đánh nhau là dại
Các anh cũng là người, đâu là lợn phải không anh!?
Bao đời rồi còn sinh sự chiến tranh
Sao mình không ngồi bán buôn rồi cùng nhau hưởng lợi
Hay các anh quá đông nên muốn cho chết vợi
Cứ ăn đẫy hoa quả Tàu là cũng chết được đấy thôi.
Bây giờ giàn khoan các anh kéo ra rồi
Các bô lão nhà iem cũng đã tri hô hàng xóm
Giáo mác em không nhiều nhưng tim người nóng lắm
Nên mấy nghìn năm nay anh có nuốt được em đâu.
Hay các anh xem thế lào mà bỏ cuộc bể dâu
Cứ kéo cái giàn đi chơi rồi lộn về nhà cho đẹp mặt
Nhà iem hứa vẫn ăn chơi đúng luật
Hàng hải tự do thỏa sức các anh bơi.
Biển Đông sẽ thành Bạch Đằng được đấy các anh ơi!!!
Lịch sử chứng minh: Hào kiệt nhà iem lúc lào cũng có
Cụ iem lại dặn: Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ
Các anh nghe chắc cũng thấy quen quen.
Em nể anh mà, nhưng đừng bắt nạt thằng iem
Mấy bữa nay em đã thấy Diên Hồng trên phây búc
Bọn iem đói, éo sao, nhưng không bao giờ chịu nhục
Đấy...iem tâm sự hết nhẽ rồi...cái mả cụ các anh.
(ST)

CẬU CON RỂ TƯƠNG LAI NHIỀU BIỆT TÀI

Một anh chàng ra mắt bố mẹ người yêu, trong lúc chờ cơm, ngồi buồn, anh bắt chuyện với ông bố nổi tiếng khó tính :
-- Dạ , bác có thuốc lá không cháu xin một điếu ạ ?
Ông bố đang đọc báo cũng liếc nhìn :
-- Cậu cũng hút thuốc cơ à ?
-- Dạ, cháu nghiện rượu, nên những lúc không được uống rượu cháu hút thuốc.
Ông bố bắt đầu ngạc nhiên :
-- Cậu nghiện cả rượu nữa ?
-- Dạ, cũng chỉ tại thói mê cờ bạc của cháu, mỗi lần đánh cờ bạc cháu uống rất nhiều rượu
Nối tiếp ngạc nhiên, tròn mắt, ông bố hỏi tiếp :
-- Cả cờ bạc nữa, trời ơi ????
Chàng trai hỏi lại :
-- Trong tù thì biết làm gì ngoài đánh cờ bạc đâu bác ?
Hoảng hốt, ông bố bật dậy :
-- Cậu..cậu đã đi tù rồi cơ à ?
Trầm ngâm hồi lâu, chàng trai trần tình :
-- Bác làm cháu nhớ lại mối tình đầu của mình, hồi ấy chúng cháu mến nhau dữ lắm. Nhưng bố cô ấy kịch kiệt phản đối. Thuyết phục không thành, trong lúc tuyệt vọng, cháu..cháu...nhưng cháu thề là cháu không cố ý bác à !
.
.
- Bác, bác ơi, bác sao thế ạ, bác ơi, bác có làm sao không, mọi người ơi, bác nhà mình sao vậy nè.........

NỊNH HỚ

Anh nhân viên đến nhà sếp chơi, luôn miệng khen:
- Chà chà! Nhà sếp đẹp thật!
- Cậu quá khen!
- Em chào chị ạ. Úi giời, dạo này chỉ trẻ, đẹp quá, tý nữa thì em nhầm với Ngọc Trinh.
- Chú cứ nói quá lên, chị già rồi.
- Cháu đây là út ạ ? Xinh quá! Giống sếp y như đúc!
Vợ sếp tái mặt:
- Giống thật không? Là con cô hàng xóm đấy!

NHỜ CÓ EM ỈA CHẢY

Chúng tôi ở chung một dãy phòng trọ. Hôm ấy đang ngồi chơi thì con bé Lan ở phòng cuối chạy xộc vào:
- Anh Tuấn ơi. Em vừa mơ thấy em bị ỉa chảy!
- Ỉa nhiều không?, phân hình gì?
- Ỉa chảy mà anh, làm sao có hình gì được.
- Ừ nhỉ, quên. Thế em có nhớ màu phân không?
- Màu xanh nõn chuối anh ạ!
Anh Tuấn gật gù, đăm chiêu suy tính, rồi cẩn thận ghi con số 66 vào cuốn sổ số đề của anh. Tôi thấy vậy liền hỏi:
- Sao lại là 66 hả anh?
- Ỉa chảy tức là phân sống, phân sống có nghĩa là không chín, mà ngược lại với số 9 là số 6. Bên cạnh đó, phân có màu xanh nõn chuối có nghĩa là màu lục. Mà lục cũng là 6. Vậy là có 2 số 66
- Anh phân tích hay quá, Tôi phục anh sát đất ! Tôi bỗng thấy cuộc đời này bất công quá. Tại sao một người thông minh, tài giỏi như anh Tuấn này mà phải đi thuê một phòng trọ tồi tàn như thế này kể cũng lạ.
Ấy thế mà hôm đó đề về số 66 thật. Anh Tuấn mua thịt chó, vịt nướng, cả bia nữa, về khao cả xóm tưng bừng.
Lúc ngồi xuống mâm, anh Tuấn gắp cái đùi vịt béo ngậy bỏ vào bát em Lan, bảo:
-Ăn đi em! Nhờ có em ỉa chảy mà cả xóm ta được bữa no nê, hoành tráng như thế này đấy!