Anh bạn Alan Kok, người Malaysia qua Việt Nam làm việc.
Tui hỏi: "Alan ở đây cũng lâu rồi, thấy con gái Việt Nam dễ thương
không!?". Alan gãi đầu, cười. Tui nói, hỏi
thiệt, ưng thì giới thiệu cho! Alan bảo: "Có rồi!". Tui tò mò:
"Cô ấy nhìn ra sao, xinh không...!"
Alan bèn khoe: "Khuya nào hai đứa cũng gặp
nhau!". Tui trố mắt: "Cổ làm nghề gì, sao gặp nhau giờ giấc lạ
vậy!". "Cô ấy buôn bán, cứ đêm gần khuya mới đến nhà Alan. Mỗi lần
đến đều có ám hiệu nhận biết!" Tui tò mò: "Lãng mạn ghê hen, mà ám
hiệu gì thế!?". "Cô ấy la to...xôi khúc đây!". Rồi Alan kể, cứ
mỗi lần nghe tiếng rao là anh ấy đi xuống đường mua hết chỗ xôi dư. Có bữa cô
ấy bán ế nên còn nhiều lắm. Tui hỏi, rồi ăn sao hết. Alan nói, mua xong cô ấy
về với con nhỏ. Còn Alan thì đi ra phố, gặp những người quét rác, những người
cơ nhỡ ngủ vỉa hè hay những công nhân làm ca khuya; anh đưa xôi cho họ.
Love story của Alan thật đặc biệt!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét