Câu chuyện bốn điều ước
Chuyện rằng, có một nhà khoa học, nhà khoa học thực thụ, vì say sưa với khoa học, nên đã ngoài bốn chục tuổi xuân rồi mà anh ta vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai, và vẫn sống một cuộc sống đạm bạc.
Vào một ngày đẹp trời, một ông bụt hiện lên trước mặt anh ta và
nói:
- Ta là Bụt đây. Ta thấy nhà ngươi suốt đời hy sinh cho khoa học,
nên đã chịu không ít thiệt thòi. Để bù lại, ta sẽ tặng nhà ngươi 4 điều ước;
ước gì cũng được, nhưng chỉ với một điều kiện...
- Điều kiện gì ạ?! – Anh ta nóng ruột.
- Điều kiện là, cái gì mà nhà ngươi được 1 từ những điều ước ta
ban, thì người hàng xóm mà nhà ngươi ghét nhất sẽ được gấp đôi số đó...Nhà
ngươi nghe rõ chưa?
Lưỡng lự một lúc, anh ta suy nghĩ: “Kể ra cũng chẳng sao, miễn là
những gì ta muốn sẽ được toại nguyện là quý lắm rồi...” Nghĩ vậy, anh ta nhanh
nhảu:
- Dạ nghe rõ rồi ạ!, Con cám ơn ông bụt, Cám ơn ông nhiều lắm ạ!!!
Sau khi Bụt biến mất, anh ta liền ước ngay:
- Ước gì tôi có một ngôi nhà 2 tầng, với đầy đủ tiện nghi !!!.
Lập tức một ngôi nhà 2 tầng tuyệt đẹp mọc lên, vào đúng chỗ ngôi
nhà cũ, lụp xụp của anh ta. Quá sung sướng và súc động, anh ta rón rén leo từng
bậc thang một lên xem xét ngôi nhà. “Ôi đẹp quá, tiện nghi quá, đầy đủ quá”-
anh ta mơ màng nghĩ tới cuộc sống sắp tới của mình. Như sực nhớ tới điều gì,
anh ta ngó sang nhà hàng xóm, người mà anh cho rằng mình ghét nhất hiện nay.
Không tin nổi mắt mình, trên mảnh đất của ông hàng xóm này mọc lên một ngôi nhà
những 4 tầng lận, gấp đôi số tầng của nhà anh ta. Bối rối, bực bội một lúc,
nhưng rồi anh ta tự nhủ: “không sao, chuyện nhỏ, mình đã xác định trước sự cố
này rồi mà”.
Nghĩ vậy, hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh, anh ta ước điều ước
thứ 2:
- Ước gì mình có một cô vợ thật đẹp, thật đảm đang...!!!
Câu nói vừa dứt, anh ta đã thấy ngay một cô gái đẹp như mơ từ trong
nhà mình bước ra, ôm chầm lấy anh ta, hôn anh những nụ hôn nồng cháy. Đang mơ
màng vì hạnh phúc đến quá đột ngột, anh ta giật mình nghe thấy tiếng con gái lạ
bên nhà hàng xóm. Nhìn lên ban công nhà hàng xóm, anh ta hốt hoảng khi nhìn
thấy bên đó có tới 2 cô gái đẹp không khác gì vợ anh, đang bá vai, bá cổ anh
hàng xóm đáng ghét.
Mặc dù đã xác định trước điều này sẽ xảy ra, nhưng sự ghen tức cứ
trào lên, khiến anh ta không cưỡng nổi. “Làm gì có chuyện ngồi không, bỗng dưng
lại hưởng thụ những điều ước của mình, mà lại nhiều gấp đôi mình mới bực chứ.
Không thể tiếp tục như vậy được...”. Nghĩ đến đây, anh ta dùng luôn điều ước
thứ ba:
- Ước gì mình ... mất đi...một....hột!!!
Lời ước vừa dứt, anh ta sờ xuống đáy quần. Lạ thay, anh ta chỉ còn
một hột. Nhưng cũng ngay lúc đó, những tiếng la thất thanh bỗng phát ra rừ nhà
anh hàng xóm. Tiếng la thét nghe như xé ruột, xé gan. Qua tìm hiểu thì được
biết, những tiếng thét đau đớn ấy là do ông hàng xóm đáng ghét của anh bỗng
dưng mất đi những 2 hột, gấp đôi số hột mất của anh. “Đáng đời mày chưa? Hai vợ
đẹp mà làm gì? Hà hà hà...”.
Bây giờ anh ta mới đủng đỉnh dùng lời ước thứ tư:
- Ước gì số hột của mình tăng lên gấp đôi!!!
Anh ta tủm tỉm, tự tin sờ xuống đáy quần. “Đây rồi, tao biết chắc
là mày sẽ quay trở lại mà, một nhân hai bằng hai chứ bằng mấy, hà hà hà...” Anh
ta cười mãn nguyện. Cùng lúc đó, nhà bên vẫn còn tiếng rên la của lão hàng xóm,
lão càng ngày rên càng to, như điên, như dại.
Nhà khoa học lui tới chiếc gương, vuốt vuốt hàng râu con kiến và tự
nói với cái bóng của mình trong gương:
- Không hổ danh cho mình là một nhà khoa học. Thằng cha hàng xóm
coi như hết đời rồi. Không hột nào nhân với bốn thì vẫn bằng không hột nào (0 x
4 = 0). Hai vợ mà không hột nào thì sống mà làm chi??? Hà hà hà !!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét