Thơ vui: Hoa hậu của lòng ta
Em ơi, da trắng để làm chi
Chỉ tốn xà bông chứ lợi gì
Ai bì được với làn da em đó
***
Anh chẳng cần đâu mũi dọc dừa
Cứng đờ, thẳng tắp, thật khó ưa
Cứ như mũi em – hình trái quýt
Bé bỏng xinh xinh, lại rất vừa
***
Anh chẳng cần đôi mắt bồ câu
Cứ tròn to như thể
mắt trâu
Anh thấy mắt em: hình
chân quạ
Sâu thẳng vào tim,
lóng lánh tựa mực tàu
***
Thắt đáy lưng ong
- mốt cổ rồi
Làm sao bì được lưng
em tôi
Phẳng phiu, tròn
trặn, hình tấm phản
Thấp thoáng từ xa,
anh đã thấy bồi hồi
***
Chẳng muốn nghe giọng
nói thanh thanh
Cứ chói vào tai như
bẻ củi trên cành
Giọng em khàn, ấm...đầy
tình cảm
Lùa vào tai, như lùa
cả trời xanh
***
Yêu em vì ngón chẳng
búp măng
Yêu vì màu tóc hợp
màu răng
Yêu cái miệng to cười
sang sảng
Yêu bàn chân voi,
khi bước vùng vằng
***
Ta yêu ai - người ấy
đẹp với ta
Dáng của nàng là dáng
thướt tha
Răng khểnh của nàng
là răng duyên dáng
Tiếng nàng ho – cũng
là tiếng mặn mà
***
Ta cần gì những thứ
xinh xinh
Nếu như không phải
của riêng mình
Ta nắm bàn tay hình
nải chuối
Bước cạnh nhau, lòng
xao xuyến lung linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét