Thơ vui: Chồng
Chồng như cây cột
trong nhà
Để trong thì
vướng, bỏ ra hỏng tường
Chồng như hàng hóa
thị trường
Chồng như ốm gặp
rổ khoai
Ăn sợ nóng ruột,
bỏ hoài sót xa
Chồng như cây cảnh
trong nhà
Để trong sợ cớm,
bỏ ra trộm nhòm
Chồng tựa như một
trái bom
Bảo quản không
khéo, nổ om cả làng
Chồng khôn như thể
cục vàng
Chồng đần như thể
cục gang, cục chì
Lấy chồng không
biết tính suy
Thì có khác gì
rước nợ về nuôi
Lấy chồng tài cán
hơn người
Ăn ngon, mặc đẹp,
rong chơi suốt ngày
Chồng như một chất
men say
Không có thì muốn,
có: day dứt mà
Chồng như con nợ
trong nhà
Tiền lương là lãi
rút ra tiêu dần
Chồng như chai
rượu có chân
Liu khiu, khật
khưởng, khi gần, khi xa
Chồng là một khúc
dân ca
Vợ người ca tuyệt,
vợ ta...ca xoàng
Vũ
Công Thành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét