Vui cười 31
Thơ vui dành cho các cặp vợ chồng lớn tuổi
MÌNH ƠI MÌNH À
“Mình
với ta tuy hai mà một
Ta với
mình tuy một mà hai”
Nhưng
mình có tật nói dai
Ta mình
“hai đứa” một đôi
Lâu lâu
giận dỗi mỗi nơi một người
Làm
lành “hai đứa” lại cười
Xáp vào
lại hóa hai người một đôi
Ngọt
ngào cất tiếng “Mình ơi!”
Trên
đời đẹp nhất là tôi với mình
Đôi khi
có chuyện bất bình
Cãi
nhau tôi lại với mình giận nhau
Nhưng
mà giận chẳng được lâu
Giận
nhau hôm trước hôm sau lại hòa
Nhìn
mình tôi bật cười xòa
Nhìn
tôi mình lại lăn sà vào tôi
Chúng
mình như đũa có đôi
Có đôi
để gọi “mình ơi, mình à !”
Bây giờ
như cặp khỉ già
Nhưng
mà vẫn cứ “mình à, mình ơi !”
Khi nào
thấy vắng bóng tôi
Thì
mình lại gọi: Mình ơi, mình à
Khi nào
tôi thấy vắng bà
Thì tôi
lại gọi: mình à, mình ơi!
Gọi
nhau cho trọn cuộc đời....
Lạc quan yêu
đời
Một anh rủi ro bị
tai nạn, cụt mất một cánh tay.
Anh buồn lắm, nghĩ
rằng mình chẳng còn làm nên trò trống gì nữa, bèn lang thang đi ra bờ sông tính
chuyện quyên sinh. Ra tới nơi, bỗng anh thấy một chàng khác cụt cả hai tay đang
đứng đó, vừa cười vừa nhảy nhót tưng bừng trông rất hoạt kê. Anh ta ngạc nhiên
lắm bèn tới hỏi:
- Này anh ơi, tôi
mất có một cánh tay mà đã thấy buồn muốn chết, tại sao anh mất cả hai tay lại
có thể vui vẻ hạnh phúc, nhảy nhót tưng bừng như vậy được?
Anh kia vẫn không
thôi nhảy nhót và cười, vừa thở hổn hển vừa nói:
- Vui vui cái nỗi gì.
Kiến bò khắp mình mà chịu không làm gì được. Anh... làm ơn... nhặt... hộ... con
kiến... trong nách tui... nhột quá. Nhanh lên...
Chỉ tại cả hai cùng nghễnh ngãng
Hai ông già nghễnh ngãng là hàng xóm của
nhau. Buổi sáng, một ông vác cần câu ra đường, ông kia đứng ở hiên nhà hỏi:
- Ông đi câu cá đấy ư?
- Không, tôi đi câu cá đây!
- Thế mà tôi cứ tưởng ông đi câu cá
- Ông đi câu cá đấy ư?
- Không, tôi đi câu cá đây!
- Thế mà tôi cứ tưởng ông đi câu cá
Cấm gà trống dùng bao cao su.
Một cậu bé rất
thích ăn trứng, sáng ăn trứng, trưa trứng rồi tối lại trứng. Bố mẹ cậu thấy lo
lắng, tìm mọi cách làm cho cậu chán trứng nhưng không có tác dụng.
Một hôm, mẹ cậu
lấy lốp cao su thái nhỏ bỏ vào chảo trứng chiên để cậu không nuốt được. Nhưng
cậu bé vẫn cố ăn hết thật nhanh. Ăn xong cậu phi ngay ra sân, túm lấy cổ con gà
trống lắc lắc và hét:
- Lần sau tao cấm
mày dùng... bao cao su nghe chưa!
Cụ thể là cụ nào?
Tại một cơ quan nọ, sếp chỉ đạo nhân
viên:
- Từ giờ trở đi,
mọi người phải bỏ ngay cái bệnh chung chung, làm gì cũng phải cụ thể. Báo cáo
gì phải báo cáo cụ thể, hỏi gì phải hỏi cụ thể, trình gì cũng phải trình cụ
thể. Thiếu cụ thể là không thể làm gì được. Ngay như tôi đây, suy nghĩ gì cũng
phải nghĩ cho cụ thể.
Nhân viên sợ lắm,
hỏi lấm lét:
- Thưa sếp, cụ thể
là cụ... nào mà ghê thế ạ?
Một nhân viên đang
thử việc tại một công ty. Vào ngày làm việc đầu tiên, anh gọi điện cho phòng
phục vụ và lớn tiếng nói vào ống nghe: "Mang cho tôi một cốc cà phê
ngay".
Đầu dây bên kia liền trả lời:
Đầu dây bên kia liền trả lời:
- Nhầm số rồi. Anh
có biết anh đang nói chuyện với ai không?
- Không.
- Tôi là giám đốc
quản lý.
- Thế anh có biết
tôi là ai không? – Chàng nhân viên tập sự lớn giọng quát.
- Không.
- Tốt. – Anh ta
thở phảo nhẹ nhõm và bỏ ống nghe xuống
Hãy đi tắm bùn
Tại một phòng khám
bệnh tư, một bệnh nhân thều thào nói với Bác sỹ:
- Thưa bác sỹ! Tôi
đã đi khám tại nhiều bệnh viện, và ở đâu cũng kết luận tôi bị bệnh hiểm nghèo
rất khó chữa. Bác sỹ có cách nào cứu tôi không, thưa Bác sỹ?
- Tôi khuyên bà
hãy đi tắm bùn.
- Tắm bùn có thể
chữa được bệnh này ạ? - Mắt bệnh nhân sáng lên.
- Không, tắm bùn là
để bà làm quen với đất cát.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét