Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Vui cười 29






Vui cười 29

Trò ơi là trò !
Trong giờ học môn tiếng Việt
- Các em hãy cho thầy biết một câu ca dao về người thầy. Lớp im lặng. Thầy giáo mớm ý:
- Câu này có 2 chữ "mày""nên".
Lớp vẫn im lặng , thầy giáo lại mớm ý.
- Câu này có cả 2 chữ "không""đố".
Lớp tiếp tục im lặng. Thầy giáo điên tiết:
- Câu này có 6 chữ, có cả 2 chữ "thầy""làm". Ðây là câu gì?
Cuối lớp có 1 cánh tay rụt rè giơ lên.
- Tốt lắm, Em cho biết đó là câu gì?
- Thưa thầy đó là câu "làm thầy mày không nên đố".

Vỏ quýt dày...
Khách thuê phòng phàn nàn với giám đốc:
- Sao ông tính cả tiền trái cây cho tôi? Tôi có ăn tí nào đâu?
Giám đốc:
- Ngày nào chúng tôi cũng đặt trái cây tươi trong phòng. Ông ăn hay không là chuyện của ông.
- "Tôi hiểu rồi". Người khách vừa trả lời vừa lấy bút trừ đi 150.000đ trong hóa đơn.
Giám đốc ngạc nhiên:
- Anh làm gì vậy?
Người kia thản nhiên:
- Vì ông hôn vợ tôi, mỗi ngày phải trừ đi 50.000đ.
- Sao? Tôi hôn vợ ông bao giờ?
- Bà ấy ở trong khách sạn ông suốt ba ngày kia mà, còn có hôn hay không là việc của ông.

Bỏ đọc báo
Hai người bạn gặp nhau:
- Ngày xưa thấy cậu ham đọc báo lắm cơ mà, còn bây giờ có đưa báo tận tay cậu cũng chẳng đọc nữa, tại sao vậy ?.
- Còn tại sao nữa. Ngày xưa đọc báo thấy uống bia có hại cho sức khoẻ, thế là bỏ uống bia ... Đọc báo thấy hút thuốc có hại cho sức khoẻ, thế là bỏ hút thuốc, đọc báo thấy ăn nước tương có chất gây ung thư, thế là bỏ ăn nước tương.. Nhưng bây giờ đọc báo thấy tình dục có hại cho sức khoẻ, thế là.... bỏ đọc báo luôn ... có thế thôi.

Em là ai?
Em đến bên anh nhẹ nhàng trong một buổi tối êm dịu như đêm qua, và những gì xảy ra trên giường của anh còn đọng lại trong anh những cảm giác khó tả. Em chợt đến từ một nơi hư vô nào đó, không hề e ngại, không hề báo trước.
Em nằm trên người anh, em làm tan biến cảm giác băng giá trong anh. Em cắn anh, không hề tội lỗi, em làm cho anh phát điên. Cuối cùng anh chìm vào giấc ngủ...
Sáng nay, khi anh tỉnh dậy thì em đã đi rồi. Anh tìm em nhưng không thấy dấu vết, chỉ có những bức tường chứng kiến chuyện đôi ta đêm qua. Cơ thể anh vẫn còn in dấu vết của em. Đêm nay, anh sẽ thức chờ em. Ngay khi em đến anh sẽ vồ lấy em, anh sẽ không để em ra đi. Anh sẽ giữ chặt em trong lòng bàn tay anh để em mãi mãi không biến mất.
Và anh sẽ giết chết em - những con muỗi đáng ghét !

Truyện cổ tân trang: Hối hận tột cùng
Một cô gái sống trong túp lều nghèo nàn cùng con chó nhỏ. Đã quá tuổi lấy chồng mà cô vẫn chưa biết thế nào là hương vị của ái tình.
Cô đang than thở cho số phận hẩm hiu của mình thì một bà tiên hiện lên và cho cô một điều ước duy nhất. Cô mừng quá, vội vàng ước cho con chó nhỏ của mình trở thành chàng hoàng tử khôi ngô tuấn tú.
Tức thì ngay chỗ con chó đang nằm bỗng hiện ra chàng hoàng tử vô cùng đẹp trai, làm cô gái gần như ngất lịm vì vui sướng. Trong lúc nàng đang mơ màng nghĩ đến một hạnh phúc vô bờ với chàng hoàng tử đẹp trai thì chàng bước tới, ghé vào tai cô và thì thầm:
- Giờ thì cô đã hối hận chưa?
- Hối hận gì cơ, chàng hoàng tử của em?
- Cô thấy hối hận vì đã đem tôi đi thiến chưa?
- Trời! - Trời ơi là Trời!!!!

Ngôn ngữ của người câm
 Một thanh niên bước vào quán cà phê. Không nói năng gì, anh ta chỉ vào miệng mình, còn tay kia chỉ vào ngực cô phục vụ bàn.
Cô ta tím mặt định sấn đến gây gổ. Một ông khách ngồi gần đó ngăn lại:
- Anh ta câm đấy, ý anh ta ra hiệu muốn uống cà phê sữa.
Cô phục vụ bàn quay ngoắt đi, lẩm bẩm:
- Cũng may mà hắn không đòi uống bia.

Xe này đi đâu?
Một người say mèm đến cửa trước của xe buýt, líu lưỡi hỏi: " Xe.. này... đi đâu... vậy?"
- Xe này đi Cung văn hóa bác ạ - một số hành khách lên tiếng.
Người say lại ngật ngưỡng bước về cửa sau xe buýt và hỏi tiếp:
- Xe... này... đi đâu... thế?
- Cung văn hóa - mọi người đáp.
- Quái thật! - anh say nhún vai - Sao hôm nay xe nào cũng đi Cung văn hóa cả thế nhỉ?

Cô ấy nói đúng
Một buổi tối đẹp trời, cô gái xinh đẹp gọi điện cho cậu con trai đang tán tỉnh mình: "Anh ơi... Nhà em đi hết cả rùi... Anh đến ngay nhé... Không có ai ở nhà đâu... "
Mới nghe đến đó, cậu chàng vội vàng hí hửng phóng xe đến nhà cô gái. Dựng xe, chàng mỉm cười bấm chuông, 5 phút... 10 phút... 15 phút... không thấy ai ra.
Sau nửa tiếng kiên nhẫn hết bấm chuông lại đến gọi cửa, anh chàng mới nhận ra: Cô ấy nói đúng . Đúng là... "không có ai ở nhà" thật.


Ai biểu "dại" (dạy) chưa tới
Sau chiến dịch "Mùa hè xanh", các chiến sĩ đã trở về "đơn vị gốc". Một sinh viên ở TP. HCM đã nhận được lá thư cảm ơn của một "em gái miền Tây" gửi đến. Trong thư có đoạn viết: - "... Hè qua củn nhờ anh dại cho em biết độc xách, biết coi báo, dí biết viết thơ, em man ơn anh giữ lắm... Em có một cái mông ướt niếu xang năm anh dìa đây nữa, em xẽ cho anh ăn... trái xầu riêng hột lép côm dàng thôm lắm!". Đọc tới đây, anh SV nọ đổ mồ hôi hột. Thằng bạn đọc ké, cười rầm rầm: - "Cái mông ướt, trời ơi, cái mông ướt. Mày đã làm gì với cái mông ướt của người ta?!".

Trích nhật ký của một thanh niên mới lớn:
"Ngày...tháng...năm... Bỗng nhiên giờ mình cảm thấy nhớ ông quá. Hồi nhỏ mình với ông hay đùa thật vui.Vui nhất là cái lần ông đang ngủ mình lấy gối bịt chặt vào mặt ông, ông còn đùa lại giẫy đạp liên tục. Sau lần đó mình chẳng bao giờ nhìn thấy ông đâu cả!!!"


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét