Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

Vui cười 39




Vui cười 39

Đã viết được gần một nửa
Một anh chàng chạy xe vượt đèn đỏ. Cảnh sát giao thông giữ lại và một mực bắt anh ta viết bản kiểm điểm.
- Báo cáo anh, em không biết chữ.
- Ai cũng viết được hết, tội của anh nặng đấy!.
Anh chàng loay hoay một lúc rồi quyết định nộp một tờ giấy trắng kẹp 20 nghìn đồng.
Anh cảnh sát hồ hởi:
- Thế mà bảo không biết chữ. Viết thế này là gần được một nửa rồi đấy!

Giáo cụ trực quan
Trong lớp học, cô giáo dặn mỗi học sinh mang theo một số đồ dùng hiện đại trong gia đình để làm giáo cụ trực quan cho buổi học sắp tới với chủ đề: “Cuộc sống hiện đại ngày nay”. Hôm sau cô giáo đề nghị từng em giới thiệu vật dụng mà mình mang theo. Nam mang đến lớp máy Sony Walkman, Hùng mang theo máy xay sinh tố đa năng....
- Còn Tèo, em mang theo cái gì vậy? – cô giáo hỏi.
- Thưa cô, em mang theo máy trợ tim của ông nội ạ!
- Thôi chết!, thế ông có mắng em không?
- Dạ không ạ!, ông em chỉ “ặc...ặc...” vài tiếng là lăn ra ngủ luôn thôi ạ!

Chỉ có vợ mới làm vậy
Trời bên ngoài đang giông tố dữ dội, bà chủ tiệm bánh mỳ định đóng cửa đi về thì có một người đàn ông đội mưa gió chạy vào để mua một ổ bánh mỳ thịt.
Bà chủ tiệm ái ngại hỏi
- Ông có vợ rồi phải không?
- Thì đúng là có vợ rồi. Bộ bà nghĩ, mẹ tôi nỡ sai tôi đi mua một ổ bánh mỳ trong trời giông bão như thế này sao?

Tưởng nhầm con trai
Người đàn ông đến bệnh viện, cô hộ lý bế đứa trẻ đưa cho anh ta.
- Con trai! Con trai!!! – anh ta mừng rỡ reo lên.
- Con gái đấy! – cô hộ lý nói - tại anh đang cầm nhầm ngón tay út của tôi mà!, làm ơn buông ra đi!

Mất rồi
Một người nọ, trước lúc đi vắng, đã viết một mảnh giấy và đưa cho đứa con, dặn là nếu có ai đến nhà thì đưa mảnh giấy này ra.
Hôm sau, có người bạn đến thăm, gặp đứa bé đang chơi ngoài đường, người bạn hỏi:
- Bố cháu đâu?
Đứa bé sực nhớ đến lời cha dặn, nặn túi tìm tờ giấy, nhưng không thấy đâu cả. Nó hốt hoảng trả lời:
- Mất rồi!
Ngạc nhiên người kia hỏi:
- Mất bao giờ?
Đứa bé nhớ lại chuyện xảy ra hôm qua, nó cùng lũ bạn nghịch ngợm làm cháy mảnh giấy. Nó bắt đầu mếu máo:
- Hôm qua!
Người bạn lại càng ngạc nhiên hơn:
- Vì sao mất?
Lúc này thì đứa bé òa lên nức nở:
- Cháy ạ!
Quá đột ngột, người bạn đứng lặng như trời trồng. Bao nhiêu nỗi buồn, thương tiếc vô hạn bỗng trào lên....

Chỉ vì lợi ích
- Theo tôi, môn quyền Anh mang lại rất nhiều lợi ích. Tôi là người tuyên truyền cho sự phát triển của môn thể thao này.
- Ông muốn nói đến sức mạnh hay lòng dũng cảm?
- Không! Tôi chỉ muốn nói lến 2 chữ “lợi ích” thôi. Vì tôi làm nghề trồng răng mà.

Chỉ quen cầm của người khác
Một lão nhà giàu chỉ quen vơ vét mà không cho ai cái gì bao giờ. Một hôm, trong khi đi dạo chẳng may hắn bị ngã xuống nước. Mọi người vội vã chạy đến cứu.
- Đưa tay đây, tôi sẽ kéo anh lên! - một người đề nghị.
Ông ta vẫn không chịu đưa tay
- Ông đưa tay cho tôi đi nào. Ở dưới nước lâu là dễ bị cảm lắm đấy! - một người khác lên tiếng.
Ông ta vẫn không chịu đưa tay. Bỗng một người thứ ba bước tới:
- Cầm lấy tay tôi!
Tên nhà giàu lập tức làm theo và được cứu sống.
Khi được hỏi, ông này giải thích:
- Các ông không biết tính hắn sao? Hắn không bao giờ chịu đưa cho ai cái gì, chỉ quen cầm của người khác thôi.
                                                                                                                                                                            

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét