Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

Vui cười 44





Vui cười 44

Hát nữa sẽ đòi hoa
Hai nàng ca sỹ nửa mùa trò chuyện:
- Hôm qua, sau khi tớ hát xong, khán giả lên tặng hoa tới tấp
- Thật vậy sao?, Thế họ có nói gì không?
- Có!
- Họ nói gì?
- Họ nói: nếu hát nữa, họ sẽ đòi lại hoa

Người chết tự đi bộ ra nghĩa địa
Ông bố đang hấp hối trên giường, cả nhà xúm lại bàn chuyện hậu sự. Bà mẹ nói:
- Ta nên thuê làm đám tang thật trọng thể, loại đặc biệt các con nhé!
- Không cần đâu mẹ ạ! - Cậu cả nói - Loại nhất cũng là lãng phí rồi.
- Hôm nọ con xem đám tang đầu phố - cậu Hai thỏ thẻ - chỉ loại hai thôi mà cũng hoành tráng lắm rồi ạ!.
- Con thấy loại ba cũng được đấy - Cậu út lên tiếng.
Nghe tới đây, ông bố gắng lấy hơi kêu lên:
- Thôi, khỏi bàn! Để hôm đó tôi tự đi bộ ra nghĩa địa cũng được!

Cam chữa bệnh
Một ông khách nói với bà bán cam:
- Cam bà bán cho tôi hôm qua không phải là cam ngọt như bà nói. Nhưng dù sao tôi cũng cám ơn bà vì nhờ nó mà tôi đã chữa khỏi một căn bệnh 2 năm nay chạy chữa mãi không khỏi.
- Thật vậy sao? Là bệnh gì thế ạ!?
- Bệnh ... bí tiểu.
- Sao lại bệnh bí tiểu?
- Thì chua vãi cả .... ra chứ còn sao nữa!

Bạn tôi thì không
Trên chuyến xe lửa đang chạy, người soát vé lần lượt kiểm soát vé từng hành khách một. Đến một hàng ghế nọ, có một đôi thanh niên đang thầm thì với nhau. Vừa nhìn thấy người soát vé, một trong hai thanh niên vụt bỏ chạy. Người soát vé đuổi theo, nhưng phải vượt qua năm bảy toa mới đuổi kịp anh ta. Người soát vé hô lên:
-Anh kia dừng lại, cho xem vé!
Người thanh niên liền đưa vé. Người soát vé xem xét thật cẩn thận, rồi gắt:
- Anh có vé đàng hoàng, mắc mớ gì anh phải chạy?
Người thanh niên toét miệng cười:
- Tôi thì có vé, nhưng thằng bạn tôi thì không.

Lỗi của ai?
Hai vợ chồng cùng một “mạng hỏa”, nên việc họ cãi cọ lẫn nhau xảy ra như cơm bữa. Một buổi sáng, một trận đấu khẩu xảy ra mà không phân thắng bại. Đến tối, khi đi ngủ, người vợ chủ động làm lành:
- Em đã nghĩ lại rồi anh ạ!
Chồng: - Sao, em nói gì?
Vợ: - Có lẽ là anh đúng, còn em thì sai.
Chồng: - nhưng cũng có thể là anh sai, em đúng.
Vợ: - không phải vậy, toàn là lỗi của em cả.
Chồng (lại nổi khùng): -  Có im ngay đi không?, đã bảo là lỗi tại anh rồi mà...
Vợ: -......
Và thế là trận chiến mới lại bắt đầu.

Sự tích vui về “tràng pháo tay”
Một đám cưới nọ được tổ chức trên lầu 9 của một tòa nhà cao tầng. Đang lúc vui nhộn thì tòa nhà phát hỏa. Mọi người hoảng loạn, tìm mọi cách để thoát thân. Ngay cạnh một khung cửa sổ, có chín người đang đu trên một cây sào nhỏ chờ người  tới ứng cứu. Cây sào mảnh mai, uốn cong như muốn gãy tới nơi. Ai cũng thấy rằng, giải pháp tốt nhất là phải có người hy sinh, nhảy xuống để cứu những người cón lại. Ai cũng nghĩ vậy, nhưng không ai chịu xung phong.
Bỗng có một người lên tiếng:
- Tôi là người bự con nhất ở dây, vả lại tôi là người dẫn chương trình trong đám cưới này. Tôi phải có trách nhiệm với mọi người. Tôi xung phong nhảy xuống để cứu tất cả. Nếu quý vị đồng ý, thì xin cho một tràng pháo tay thật to, thật dài...
Quá cảm động vì sự hy sinh cao cả, như phản xạ tự nhiên, một tràng pháo tay vang lên...Nhưng rồi sau đó, trên sào chỉ còn lại mỗi một người đu bám, đó là người dẫn chương trình.
Không biết đây có phải là lý do hay không, nhưng bắt đầu từ đấy, trong tất cả mọi đám cưới, người dẫn chương trình nào cũng luôn miệng xin mọi người cho một tràng pháo tay thật to, thật dài....

Khuyến mãi lớn quá
Tòa: - Tại sao anh đánh vợ?
Chồng: - Vì cô ấy khuyến mãi món quà lớn quá!
Tòa: - Quà gì?
Chồng: - Cô ấy bảo: “có giỏi thì đánh đi, tôi bỏ nhà đi cho anh coi”.
Tòa: !!!!!

Không nhận ra nhau
Một ông than thở với bạn:
- Đêm qua khi nhậu xong, tôi về nhà, say đến nỗi mấy đứa con không nhận ra tôi nữa.
- Thế đến sáng thì sao?
- Đến sáng thì đến lượt tôi không nhận ra chúng nó. Té ra tôi vào nhầm nhà.

Trên kênh mấy?
Trong một căn hộ khu chung cư nọ, hai vợ chồng đang cãi nhau inh ỏi, thì một chú bé gõ cửa bước vào.
- Có chuyện gì thế cháu?
- Bố mẹ cháu bảo cháu sang hỏi cô chú đang xem chương trình gì, trên kênh mấy mà sôi động thế ạ!?

Đãng trí
Một người có tính nói dai, lại đãng trí, đến ăn cơm tối tại nhà bạn. Đã gần nửa đêm mà anh ta vẫn nói hết chuyện này đến chuyện khác. Chủ nhà rất mệt mỏi và thường nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường. Dù rất tế nhị, nhưng cuối cùng, chủ nhà đành nói:
- Tôi rất lấy làm tiếc phải mời anh về, vì sáng mai tôi phải dậy sớm để đi làm.
- Trời ơi!! - người khách hốt hoảng la lên - Thế mà tôi cứ tưởng mọi người đang ở nhà tôi.

May quá là may
Trong một công viên nọ lúc nào cũng tràn ngập chim bồ câu và chim chóc, ong bướm khác bay lượn. Chiều chiều, người dân thường tụ tập trong công viên khá đông, người thì tập dưỡng sinh, người thì cuốc bộ, người thì ngồi ghế đá hóng mát. Cảnh tượng thật vui nhộn và nên thơ. Một khách du lịch đang ngồi trên ghế đá, ngửa mặt lên trời như đang thưởng thức cái không khí mát lành trong công viên, thì bỗng... “bẹt” một cái, một miếng chất thải của loài chim nào đó rơi đúng vào giữa trán ông ta. Sau một hồi nhăn nhó vì cái mùi khó chịu của chất thải, vị khách bỗng gật gù và mỉm cười:
- Cám ơn chúa, Đức chúa thật anh minh vì đã tạo ra lũ trâu, bò, voi, ngựa... không có cánh!... . May quá là may!

Tưởng bở
Một chàng sinh viên chở bạn gái trên một chiếc xe đạp. Đang đi, bỗng chàng phanh lại nghe “k..é...et” ngay trước mặt một quán chè, rồi quay ra sau hỏi:
- Ăn không?
Nàng: - Ăn!!!
Chàng: - Có thế chứ!!! Hôm qua anh hì hục sửa cả ngày mới xong cái phanh này đấy!!!
Nói rồi, chàng tiếp tục đạp xe đi thẳng. Để lại nàng ngồi sau... chưng hửng.
                                                                                                                           

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét